🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gạo tơ vàng sản lượng thấp nên dù có tiền cũng chưa chắc lấy được. Nhưng Lâm Hoài Hạ lại cho người nhà và bạn bè thân thiết mỗi nhà một túi, ăn bao nhiêu tùy thích, ăn xong còn nữa.



Thậm chí, để nâng giá gạo tơ vàng lên cao ngất trời, quà lưu niệm trong tiệc nhà họ Tô cũng được đổi thành một cân gạo tơ vàng.



Nghĩ mà xem, có ý đồ gì không?



Đây là một phương pháp tiếp thị chính xác!



Những người có tiền này mới là người tiêu dùng chính của gạo tơ vàng!



Tô Viễn Thần ghen tị phát khóc, mùa thu này Lâm Hoài Hạ đã kiếm được mấy trăm triệu từ gạo tơ vàng rồi?



Làm ruộng cũng nhiều tiền thật đấy!



Lâm Hoài Hạ cười ha ha, căn bản không thèm để ý đến anh ấy.



“Hứa học nấu ăn rồi mà, gà cung bảo hôm qua ngọt c.h.ế.t đi được, hôm nay có thể cải tiến một chút không?”



“Hừ, có ý kiến thì tự đi mà làm!”



Lâm Hoài Hạ cố ý ngắm nghía đầu ngón tay của mình: “Ai da, không được đâu, ngày mai phải dự tiệc rồi, em mới làm móng tay, không thể dính nước.”



“Cẩn thận xạo nhồn bị sét đánh đấy.”







“Vậy anh cũng không thoát được đâu.”



Hai người này thật là, vừa đối mặt đã ép chặt nhau, lại còn càng ép càng chặt nữa.



Về trang phục cho bữa tiệc ngày mai, anh hai đưa một bộ, Điền Thanh đưa một bộ, mẹ Tô đưa một bộ, Lục Nghiễn đưa một bộ, cô cũng không biết nên chọn bộ nào.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749232/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.