Thế nào gọi là nhà tư bản, thế nào gọi là nhà tư bản bỉ ổi không biết xấuhổ, thế nào gọi là nhà tư bản hạ lưu bỉ ổi không biết xấu hổ, trong buổi tối hôm nay, Chu Lạc cuối cùng đã nhận thức được!
“Diệp MinhLỗi, anh đừng có quá đáng quá!” Thỏ khi cùng đường cũng biết cắn người,trong đôi mắt to tròn của Chu Lạc đều là lửa, ngọn lửa tức giận cháybùng. Công nhận rằng người đàn ông này thật tàn nhẫn, rất ít người cóthể dồn cô tới mức nổi giận mất hết lý trí!
Không ngờ, suốt cảbuổi tối, Diệp Minh Lỗi trong tâm trạng không tốt, nhưng vì cơn giận của cô mà trấn tĩnh trở lại, khôi phục lại vẻ hào phóng và tinh anh thườngngày, trên khuôn mặt điển trai xuất hiện nụ cười, “Vậy thì hãy giữ lạiđi, tôi cũng không nghèo đến mức phải đi bán đồ cũ”.
Mấy món ngọc ngà châu báu hàng hiệu đã bị tên ngốc họ Diệp này gọi là đồ cũ, đangtrong cơn tức giận, Chu Lạc cũng không khách khí với anh nữa. Cô mỉmcười, chỉ có điều xem ra lại giống như cười gằn, “Ngày mai tôi sẽ quyêngóp cho tổ chức bán đấu giá từ thiện, tích lũy âm đức thay cho ông chủDiệp. Không cần phải cảm ơn tôi quá đâu!”.
Cặp lông mày lưỡi máccủa Diệp Minh Lỗi khẽ rướn lên, “Thế sao được, người nhận được ân huệ đó là con cháu đời sau của tôi chứ, nhất định phải cảm ơn, trừ phi...”.
Chu Lạc đương nhiên biết rằng trong cái miệng xấu xa của anh ta chắc chắnsẽ không thể thốt lên những lời vàng ngọc, không đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-hoi-am-cua-em/1957419/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.