Chu Lạc vẫn giữ tâm trạng vui vẻ thoải mái cho tới buổi gặp Đại Đổng. ĐạiĐổng nhìn cô rất kỹ, bối rối hỏi: “Cô bạn nhỏ của em được gặp em, hếtbệnh luôn rồi hả?”. Đại Đổng đang làm cơm tối, lúc đi ra trên người vẫnđang đeo tạp dề, tay cầm xẻng, quan sát kỹ càng vẻ mặt của cô lúc này,trông đáng yêu vô cùng. Chu Lạc trong lòng xúc động, liền đặt túi xuốngchạy lại ôm cậu một cái, tặng thêm một nụ hôn rất kêu vào má.
“Ai dà, làm bẩn quần áo của em rồi!”, cùng với tiếng lách cách của chiếcxẻng xào nấu Đại Đổng đang khua. Một buổi tối ngọt ngào ấm áp được mởmàn.
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người cùng đi đón bác gái raviện. Bác gái vẫn không tỉnh táo lắm nhưng cũng có thể coi là điềm tĩnh, kiểm tra lại toàn thân một lượt, cũng không phát hiện vấn đề gì.
Sau đó hai anh em Phan Đông, Phan Lan cũng đến, Phan Lan tỏ ra rất vuimừng, cầm tay bác gái cười cười nói nói, Phan Đông thi thoảng cũng đếthêm vài câu, mặc dù bác gái không nói câu nào nhưng không khí vẫn rấtnáo nhiệt. Bác gái im lặng nghe mọi người nói chuyện, giống như trưởngbối hiền từ nhưng lại không muốn thể hiện ra.
Sau khi Phan Đôngthu dọn đồ xong, Phan Lan xung phong đỡ bác gái lên xe, bác gái lại điềm nhiên cười với Chu Lạc, “Bác cháu mình ngồi với nhau nhé, không nên cứlàm phiền Lan Lan chăm sóc bà già bệnh tật này”.
Chu Lạc nhìn nét mặt Phan Lan trong chốc lát bỗng trở nên cứng đờ, lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-hoi-am-cua-em/1957369/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.