Vội vàng chạy đến tổ B tìm người, trợ lý lại phát hiện Thẩm Xác đã bị "chèn ép" không cho tiếp tục quay cảnh tiền diện buổi sáng, giờ đã bị điều sang tổ A làm một tiểu binh. Cậu ta lại hấp tấp chạy ngược về, rốt cuộc cũng tìm được Thẩm Xác đang ngồi trong một góc.
Đúng lúc ấy là giờ nghỉ, Từ Thanh Dã đang cầm máy ảnh cho Thẩm Xác xem những tấm hình vừa chụp. Hai người cúi đầu, đầu gần như kề sát nhau, nhìn từ xa lại cứ như đang thân mật thì thầm điều gì đó.
Thẩm Xác không rành về nhiếp ảnh, nhưng anh có con mắt thẩm mỹ. Mà Từ Thanh Dã chụp ảnh thực sự rất đẹp, bất kể là bố cục hay sắc độ, nhìn vào đều khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Đời trước, Từ Thanh Dã từng là một blogger truyền thông tự do, kỹ năng cơ bản như nhiếp ảnh, dựng phim, hậu kỳ đều là chuyện thường ngày. Trong mảng nhiếp ảnh, hắn thậm chí còn rất có thiên phú, từng giành được vài giải thưởng có sức nặng. Chụp chân dung đối với anh chẳng khác gì ăn bữa sáng nhẹ nhàng và thuần thục.
Huống chi, điều quan trọng nhất trong chụp ảnh chân dung chính là "người mẫu đẹp". Chỉ cần đối tượng đẹp, 70-80% vấn đề đều tự nhiên biến mất.
Thẩm Xác lật xem từng tấm hình. Tất cả đều là ảnh Từ Thanh Dã chụp anh. Trong ống kính của Từ Thanh Dã, Thẩm Xác bỗng như biến thành một người khác, không còn là một binh lính vô danh bị vùi trong đám đông, mà là một vị thiếu niên tướng quân ưu quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-an-dua-tro-thanh-chinh-cung/4676639/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.