Một buổi trưa nắng gay gắt,tiếng ve đọng trên cây kêu giòn tan ở bên tai.Trí Hiền lưng ướt đẫm mồ hôi vừa trở về nhà,Bảo Hy đã ở lại trường tự túc cho tiết học buổi chiều.Vừa mở cửa,một hình ảnh cậu nhóc chạy ra mừng
" Mẹ! Mẹ về rồi,mẹ mệt không ạ? " Quốc Bảo chạy ra trên tay cầm con gấu chị hai tặng,miệng nở một nụ cười tươi
" Ừm mẹ về rồi,thật nhớ con trai " Trí Hiền cười đáp lại Quốc Bảo,cô cúi người ôm sau đó bế lấy con trai lên hôn má thằng bé
" Mẹ ơi..con hôm nay kiếm được tiền rồi! " Quốc Bảo như nhớ được điều gì đó liền khoe với mẹ mình
Trí Hiền ngạc nhiên,cô nheo mày nhìn thằng bé một lúc:" Con kiếm tiền? Làm sao con kiếm được? "
" Sáng nay,con thấy một cặp đôi vợ chồng nghèo đang bán đồ bên lề đường.Con tới giúp đỡ họ,nhờ có con mà mọi người tới mua rất nhiều! Hình như cô chú đó rất vui nên khi bán hết,họ đã cho con một nửa.Nhưng con từ chối,chỉ lấy một phần nhỏ,con còn giữ trong túi nè! " Rồi cậu bé đưa tay lấy từ trong túi ra tờ năm ngàn won đưa mẹ
Trí Hiền bật cười,lại xoa đầu con trai: " Con trai giỏi! Không vì vật chất mà làm điều xấu,vậy nói mẹ nghe,tại sao chỉ lấy năm ngàn won mà không nhiều hơn? "
" Con thấy họ rất đói,quần áo rách rưới nên con muốn số tiền bán được để họ dành dụm trang trải cuộc sống,ban đầu con chỉ định lấy một ngàn won.Nhưng họ cứ dúi tiền lớn vào tay,con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-tre/2758992/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.