Khi mọi người dọn đến căn hộ mới,khẽ giật mình bởi vì nội thất bên trong có đầy đủ, bà Lý khá ngạc nhiên xem xét một vòng thấy ổn thỏa gật đầu thoả mãn
Bảo Hy tay còn nắm lấy cánh tay em trai khuôn mặt ngơ ngác nhìn ngôi nhà,mắt miệng mở to
" Chị hai,côn trùng bay vào bây giờ,vào nhà thôi " Quốc Bảo đứng nhìn chị hai,nói một câu rồi còn mình quay lưng vào nhà mới,Bảo Hy giật mình đuổi theo
Xem xét một vòng,Ông bà Lý đều thấy thuận tiện, không tầng nhưng có tổng ba phòng ở trệt,diện tích vừa đủ có sức chứa nhà bếp,phòng khách.Hành lí quần áo kéo về phòng mình.Ban đầu,dự định phòng thứ ba sẽ là của Bảo Hy, nhưng nàng kiên quyết không đồng ý,bởi vì nhà mới,nàng ta thấy không an tâm muốn ngủ cùng mẹ,thế là Trí Hiền dọn đồ đạc của Bảo Hy về phòng mình
" Mẹ ơi..vậy là mình không còn gì nữa ạ? " Bảo Hy nằm trên người,đúng hơn là nằm trên người đứa nhỏ đang bất lực dang hai tay ra hai phía góc giường,một chân bị chị hai đè chặt một chân vùng vẫy đặt ở phía góc giường xa
" Không còn gì? Ý con là tài sản a? " Trí Hiền thắc mắc,hỏi Bảo Hy nhận được cái gật đầu từ chị liền giải thích:" Không,tất cả tài sản của mẹ và ông bà đều ở trong phòng của nhà cũ.Khi nãy mẹ nói vào thu dọn hành lí đã lấy hết đi,chắc chắn ông bà cũng đã lấy,Tiểu Hy con yên tâm " Bảo Hy được giải đáp thắc mắc, im lặng không hỏi để mẹ xoa đầu,sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-tre/2758991/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.