Từ hôm đó trở về đến nay cũng mấy tuần trôi qua,Quốc Bảo luôn thẫn thờ mọi lúc.Hắn,Lý Phong luôn tìm cách làm loạn giống như bây giờ đây
" Con hoang à, dọn cơm cho ba ăn với " Hắn cố tình gằn giọng chữ Ba lên xoáy sâu vào tâm can của đứa nhỏ,Quốc Bảo im lặng gật đầu cẩn thận dọn cơm cho hắn,cả nhà hôm nay đều ở ngoài không có nhà,Bảo Hy đi học ông bà Lý cùng Trí Hiền đi làm kiếm tiền,Hắn tranh thủ những lúc như này sẽ về mà hành hạ cậu, bát canh nóng hổi vô ý đụng trúng làm cậu bị phỏng,không dám phát tiếng kêu đau cầm tay khuôn mặt nhăn nhó tiến đến vòi nước lạnh,bàn tay nhỏ đỏ lên trông rất thảm,cậu cố gắng bưng một mâm cơm quá sức cầm của mình cho hắn,hắn nhìn cậu vừa đặt mâm xuống liền dùng tay lật úp hất đổ lên người đứa nhỏ
" Khiếp! Này mà gọi là cơm ấy hả? Ở ngoài tao chỉ toàn ăn những món hữu hạn đắt tiền và rất ngon miệng thôi,dọn dẹp cho sạch vào! " Hắn chửi rũa một câu,dùng chân quét một lượt vật trên bàn đổ xuống chỗ cậu rồi thản nhiên gác chân lên đó hút thuốc
Quốc Bảo suy đoán trước được điều này nên mâm cơm này rất ít, thuận tiện cho việc dọn dẹp nhưng cánh tay trái ban nãy bị mảnh vỡ của bát chén cứa tay,kèm theo canh nóng tạt thẳng vào rất đau rát,cánh tay nhỏ đỏ hỏn run lên dẹp dọn đống gốm vỡ toàn bộ hành động đều im lặng không phát ra tiếng,Lý Phong nhìn toàn bộ,thấy cậu đi ra đằng bếp vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-tre/2758984/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.