*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
do Tiểu (Hủ) Nam biên dịch và hiệu chỉnh.
Tôi là một người đàn ông, người yêu của tôi cũng sẽ là một người đàn ông. Và, tôi gọi đó là một phép màu.
Vũ hỏi “Bảo bối, em có thấy biển đêm nay đẹp không?”
“Đẹp.” Tôi nói “Có anh bên em, cái gì cũng đẹp cả.”
~~~~~
Lúc tôi về phòng đã hơn mười hai giờ đêm. Hải lo lắng đứng ngoài cửa chờ tôi. Thấy tôi về, cậu không hỏi gì, chỉ ôm lấy tôi thật chặt. Tôi biết, cậu ấy rất quan tâm tới tôi.
Hải luôn là một người anh em tốt, lúc nào tôi cũng có thể cảm nhận được tình thương của cậu dành cho mình.
Khi nhìn thấy hai con ngươi ửng hồng của tôi, Hải sửng sốt “Bảo bối, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cậu lại khóc?”
Tôi lập tức cười trừ cho cậu yên lòng “Không có gì. Mới nói chuyện lung tung một chút, không biết thế nào mà tự dưng nước mắt cứ chảy hết ra.”
“Cậu mới nói chuyện gì?” Hải ân cần.
“Có người hỏi ước mơ của tôi là gì?”
“Thế cậu bảo sao?”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn cậu, nước mắt lại rớt xuống theo khóe mi “Tôi nói, tôi muốn đi ngắm biển mùa đông.”
Hải chỉ lẳng lặng ôm tôi vào lòng. Tôi biết cả tôi và cậu ấy đều đang nhớ tới Vũ, nhớ tới chuyện trước kia của chúng tôi. Đó là những ký ức vĩnh viễn không thể nào quên của ba người.
Đêm hôm ấy, một đêm yên bình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-toi-di-ngam-mua-dong/26013/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.