- Cô cũng về đi, tôi yêu cô ấy đấy!
- Tạm tin đấy Tùng, chào nhé! - Cô ấy vẫy tay chào Tùng, nhìn tôi cười nhẹ với ánh mắt thích thú rồi đi.
- Quay lại quán thôi mày! - Tùng kéo tay tôi quay lại quán, tôi nhìn Tùng với ánh mắt đầy tò mò và khó hiểu.
- Rốt cuộc là có chuyện gì? Tao chả hiểu những gì đang xảy ra luôn.
- Về quán hay cô gái vừa nãy?
- Ừm, Cả hai!
- Thì cái chuyện tao là chủ quán thì cũng như mày thấy rồi đấy, chỉ là tao thích làm nhân viên tí vì tao thấy vui với cả nhiều khi cũng rảnh.
- Thế mày chả nói gì với tao.
- Thì tao thấy nó đâu cần thiết, còn về cô gái nãy, tên Ngọc. Thanh mai trúc mã từ nhỏ với tao. Cô ấy chuyển ra nước ngoài sống cùng bố mẹ bên đấy.
- Thế thì có gì liên quan?
- Bố mẹ tao với Ngọc là bạn từ hồi còn đi học. Khi hai đứa tao chào đời nói mai sau khi hai đứa trưởng thành sẽ lấy nhau, với tao, tao ghét cực cái kiểu gán ghép ấy với lại tao cũng không thích Ngọc mấy. Nhưng ngược lại tao không thích Ngọc bao nhiêu thì nó càng quý tao bấy nhiêu hơn. - Tùng cầm ly nước nên uống rồi thở dài với tôi.
- Ừ!
Tuy tôi chưa yêu một ai nhưng tôi cũng hiểu nếu phải kết hôn với một người mình không thích thì sẽ như thế nào.
- Ra là vậy, vậy ai cho phép mày tự tiện hôn tao?
- Làm thế cho Ngọc tin, nó thừa biết tao chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nhau-di-tron-duong-ve-nha/47324/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.