- Này, ai cho mày tự ý nói vậy? - Tôi đứng dậy nhìn thẳng vào ánh mắt Tùng.
- Tao quý mày, với cả tao thích làm gì là quyền của tao.
- Mày...!
- Mày ngu thế, mày là đứa bạn thân với tao, bọn kia nói gì thì mặc nó đi chứ?
- Nhưng mày nói thế... - Giọng tôi ngập ngừng.
- Vậy chứ mày nghĩ cái gì?
- Thôi, không có gì đâu.
- Vậy tao ngủ lúc. Cõng mày mệt chết đi được mà mày cũng chả béo nỗi gì.
Nói xong, Tùng gục mặt xuống ngủ. Câu nói ấy vẫn làm tôi suy nghĩ. Cho đến tối nhắn tôi với Tùng thì tôi vẫn nhận được câu trả lời như mọi khi.
- Cái chuyện hôm nay ở lớp.
- Mày lại hỏi đến câu mà tao nói đấy hả? sao vấn đề gì không?
- Thì tao thấy, mày nói như vậy mấy đứa nó lại rễ hiểu nhầm theo hướng khác, mà kể cả mày có người yêu rồi thì tao cũng thấy khó xử.
- Tao còn ế chán ha ha, thôi ngủ đi.
- Ừ, tao cũng sắp ngủ rồi.
thôi nhắn tin với Tùng đi, tôi để máy lên bàn học sạc cho cái điện thoại, tắt đèn phòng rồi đi ngủ.
đến sáng tôi dậy chuẩn bị và đi học từ khá sớm như khi đến trường lại bắt gặp Tùng còn đi sớm hơn cả tôi đang đứng đợi một ai đó. Và đương nhiên chả ai khác ngoài tôi ra.
- Sao hôm nay mày đi sớm thế? sáng chưa uống thuốc à? mọi khi mày toàn đi muộn.
- Kệ chứ, mà mày đi với tao.
- Hả? hâm à, đến trường rồi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nhau-di-tron-duong-ve-nha/47318/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.