Khi nghe Tùng nói đến đây, tôi chợt để ý được rằng trong ánh mắt ấy muốn nói lên một điều gì đó với tôi.
- Tùng, mày không có bạn hả?
- Bạn thì cũng có, nhưng cũng chỉ là xã giao cả thôi. Hầu hết mấy đứa chơi với tao cũng chỉ vì tao giàu.
- Ừ, giờ tao mới biết.
- Thôi, cái đấy có gì to tát đâu, quay lại trường lấy xe thôi còn về.
- Ừ nhỉ? mày nhắc tao mới nhớ.
Tùng bảo là đã tính tiền nước từ trước rồi nên không cần phải xoắn. Tự nhiên tôi cảm thấy mình hơi lo xa! Đúng rồi, nó là con nhà giàu mà! Sau đó, Tùng kéo tay tôi ra khỏi quán nước, quay nhanh về phía ngôi trường thấp thoáng đằng xa.
- Sao mày toàn kéo tay tao vậy? - đến khu để xe, tôi cau có nhìn Tùng.
- Có vấn đề gì à ?
- Thì cũng phải nói câu chứ, mà mày lắm chặt thế đau hết cả tay tao, với lại như vậy, nhỡ... mấy đứa trong lớp nhìn thấy tao với mày rồi lại nghĩ bậy bạ... Nói chung tao không thích!
- À, mày ngại cơ đấy
- Im đi
- Cái đấy thì quan tâm làm gì, kệ thôi.
- Mày khác, tao không thích vậy. - Lấy xe đạp ra, hai đứa tôi cũng rời khỏi trường rồi về. Đi được một đoạn tới đoạn ngã tư, Tùng dừng xe lại.
- Mà này. - Tùng nói, lấy trong cặp ra một chiếc điện thoại rồi ném sang cho tôi.
- Hả? sao lại đưa tao cái này?
- Thì mày cứ cầm lấy.
- Tao không... - Tôi chưa kịp nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nhau-di-tron-duong-ve-nha/47314/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.