Góc khuất của đám đông đem theo chút ẩm ướt, chỉ cần vô ý một chút cũng có thể trượt chân ngã xuống vũng nước đục ngàu. Ánh mắt người phụ nữ vẫn đem theo chút bất bình nhìn qua khu vực hoảng loạn, bao nhiêu người ra kẻ vào cuối cùng cũng có bóng hình người đàn ông đó. Dáng vẻ cô chờ đợi mãi khi ấy cuối cùng đã lộ diện trong sự thương tiếc mà kéo chiếc chăn mỏng qua mặt thi thể tái nhợt. Sau tất cả cô chẳng hối cãi bất kì điều gì nhưng không có ý họa đến rễ sẽ ngưng. Thứ cùng lây lan vẫn còn nghĩa là biển trời chẳng có lấy một lối đi nhất định.
" Đi thôi.. Đứng đây chị không nhận được gì đâu. Mau lên cảm lạnh ra bây giờ. " Dương Tử Hàn đứng bên cạnh khó chịu vứt điếu thuốc xuống vũng nước, khói thuốc cứ thế bốc lên một cách từ tốn rồi nguôi đi.
Gót giày Dương Hiểu Tình đổi hướng trong sự lạnh lẽo, ánh mắt đưa lên khoảng trời thâm trầm đem một chiều sâu về con người độc tâm. Cuối cùng cơn mưa lại nhẹ nhàng hạ mình xuống, con hẻm cứ thế bị tiếng mưa trên mái tôn làm cho ồn ào. Phía trước cần phải đi thêm một đoạn nữa mới ra nơi đỗ xe, càng đi sâu vào hình ảnh sầm uất lại được thay thế bằng những túp lều nhỏ. Cánh môi Dương Hiểu Tình cũng vội nở nụ cười, cô từ lâu đã biết khoảng khắc này sẽ đến vẫn bạc bẽo, vô tâm khiến con người cũng chẳng hãi hùng phần nào.
Khoảng nghèo nàn này chẳng qua chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nham-soi-len-giuong/1912084/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.