Về đêm đứng trên tòa cao ốc, không khí mới lạ của căn phòng sang trọng như khiến người phụ nữ lẻ bóng hơn giữa ban công. Cô hít một hơi sâu, tay khẽ búng đầu điếu thuốc đang tự đốt mình. Hiện tại ở một vị trí mới, nghe rõ âm thanh của gió trời thì bản thân cô mới cảm thấy thật mệt nhọc. Sau khi nói chuyện với Dương Tử Hàn cô mới thấy mình chẳng ổn chút nào, bản thân luôn giấu đi điểm yếu nhưng lại tự nhiên bộc phát ra nó. Tưởng như một viên thuốc độc, dù có giấu kĩ tác dụng xấu thế nào khi tìm tòi thử nghiệm vẫn phát tán.
Dương Hiểu Tình hút một hơi thuốc, cô đang tự giải thoát mình trước khi người đàn ông quay lại. Lúc mới về thì anh có nói vài câu rồi đi tắm, căn hộ lớn này là nơi ở cũ của anh nên đồ đạc còn lại cùng nhiều. Nếu để ý sẽ thấy có rất nhiều bức tranh về hoa hướng dương, cô rất thích điều này. Dù không thể phủ nhận là thật nhưng cô cứ tạm cho là với anh trong thời gian qua, cô luôn có tầm ảnh hưởng.
Dương Hiểu Tình ngắm rõ sự xa hoa của phố xá, ánh mắt đắm chìm vào con đường hoa lệ. Ồn ào về đêm nhìn từ cao như một bức tranh sống động, chỉ ngỡ cái đã cảm nhận được hầu hết động tĩnh. Cứ như mấy cô gái chờ khách dưới đường, ở đâu cũng có nhưng nơi đây lại mang một sự mới mẻ. Con mồi vừa đắt lại ngọt thịt, theo như cảm nhận của cô thì bọn họ không quá sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nham-soi-len-giuong/1912034/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.