Người phụ nữ lui vào bếp với sự im lặng, cô cẩn thận chọn miếng thịt bò mới mua hôm qua còn tươi. Đứng nhìn nó vài giây cuối cùng cũng quyết định đem đi ướp rồi nướng bằng lò than mới mua, không biết anh có thích không chứ món này với cô đơn giản mà chẳng phải chờ lâu. Mấy ngày gần đây cô cũng chẳng ăn gì nhiều nên đồ ăn mấy ngày trước vẫn còn, rau cỏ đầy cả một ngăn. Nói đến chuyện này cũng phải kể ra càng ngày sức ăn của cô cứ yếu đi, chỉ ăn chút cho chắc bụng rồi uống thuốc. Đôi lúc còn phải uống thuốc biếng ăn như bọn trẻ, nếu không ăn được dạ dày cô sẽ không ổn chút nào.
Xong xuôi về phần nguyên liệu, gia vị thì Dương Hiểu Tình rửa tay rồi ra ngoài, cô phải đợi ít nhất hai tiếng cho thịt ngấm. Dù sao bây giờ cũng chỉ là giờ ăn sáng thôi, ba tiếng cũng không quá muộn để ăn trưa.
Trần Mặc Cảnh đi quanh căn hộ lớn một vòng, cách bày trí rất đơn giản không có gì nhiều nên tạo nên cảm giác trống rỗng. Thay vào những đồ vật tô điểm cho căn nhà thì cô lại để khá nhiều những cây cảnh nhỏ trong nhà, còn có cả một chú chó con bị hỏng một mắt. Nhìn thôi đã đủ thấy thời gian qua đợt điều trị rất hiệu quả, quần áo của cô cũng được giặt thường xuyên rồi phơi tại nhà chứ không đem ra tiệm giặt ủi.
" Anh làm gì với nó vậy? " Dương Hiểu Tình nhìn Trần Mặc Cảnh ngồi gần chú chó nhỏ nhưng tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nham-soi-len-giuong/1912024/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.