Thành phố đến chiều đã lạnh hơn nhưng tuyết gần như đã ngưng.
Thời điểm này người đàn ông cũng mới ngủ được một lúc nên Dương Hiểu Tình không tiện đánh thức, cô thay đồ xong liền chạy xuống bãi đỗ xe bên dưới lấy xe chạy đến bệnh viện. Trong nhà cô lại hết thuốc giảm đau nên không thể chần chừ, những khi như này cô đều tiện đến bệnh viện nên chẳng quên đem theo giấy tờ khám tổng quát lại. Cũng may hồi sáng đã đặt lịch trước nên có thể cô sẽ kịp về chuẩn bị bữa chiều tối.
Gần đây, cuộc sống của người phụ nữ bình lặng hơn trước nhưng cũng không tránh được những biến cố về mặt tinh thần. Thuốc an thần của cô vẫn được để ở góc tủ gần giường, thi thoảng cũng hay gặp ác mộng về những thứ chỉ vừa mới qua. Khi cố gắng để anh ra đi một thời gian thì bệnh tình cô cũng chẳng có tiến triển gì, những kết quả báo đến anh giống như một chiếc phao cứu sinh. Tự tìm được đường thoát trong chốc lát, cô cũng phải tìm cách yêu lại bản thân mình.
Giống như hiện tại vẫn có vô vàn chỗ hổng, ngay chính bản thân cô cũng không hiểu nó đến từ đâu và sửa nó như nào. Nhưng chỉ mới đây thôi khi gặp lại anh, cuộc sống giống như được cân bằng lại nên rất dễ chịu. Thứ cô lo chỉ là những cơn điên lại nổi lên, chỉ sợ lại khiến anh lo thêm.
Nghe có vẻ hơi khó chịu nhưng cũng chẳng biết làm sao, chấp nhận hy sinh từ cả hai bên có lẽ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-nham-soi-len-giuong/1912023/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.