Tôi đứng phát dậy, vội bắt lấy tay cô ta. Ánh mắt nhạy cảm hơn bao giờ hết.
"Cô Kim!"
Mộc Hạn Kim giật bắn mình, miệng lắp bắp khi nhận ra người trước mặt.
"Ơ...Là cô Lưu đấy à...sao cô lại"
"Mau nói rõ mọi chuyện đi" tôi hằn học nhìn cô ta, trong đầu có cả trăm khúc mắc.
Hạ Kim bối rối không biết giải thích như thế nào.
Mấy ngày hôm nay, tôi chưa bước chân ra ngoài nên không thể gặp được cô ta.
Phải làm rõ xem tại sao cô ta lại có thể bốc thôi trong nốt nhạc. Nếu việc này có liên quan đến kẻ nào đó thì chắc chắn rất rối. Vì người đằng sau việc này thì không đơn giản.
Mộc Hạn Kim đảo mắt đi nơi khác như đang tìm một lời nói rối. Rồi, cô ta cúi xuống vẻ mắt đáng thương.
"Hà Trang...tôi nói cô thì sẽ không tin nhưng mọi chuyện là thật đó"
"Chuyện gì!?"
"Ờ thì..." cô ta dè biểu liếc sang nhìn hắn rồi nhìn bác Mĩ, hơi ái ngại.
Hắn nheo mắt, nhìn về cô ta. Lặng lẽ quan sát, ngón tay chạm vào đôi đua hơi có chút phản ứng.
Tôi biết, nếu bây giờ nói thì sự trong sạch của tôi không được đảm bảo. Vả lại, lần trước khi tôi nhắc về vấn đề này hắn đã có hành động gay gắt... Tôi sợ nếu đề cập đến vấn đề này sẽ không không biết hậu quả như thế nào.
Dù gan tôi cũng có to đến mấy thì đứng trước nam nhân như vậy lòng tôi cũng có một chút thất thỏm và lo sợ.
Nhưng cứ để thời gian tự do như thế này tôi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-trai-toi-la-ke-cuong-chiem-huu/908226/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.