Bên trong là những đèn nhấp nháy đỏ xanh, những vũ công ăn mặc bó xát người đường cong thì không phải bàn. Không hiểu sao trái tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực vậy, cứ lúc sáng lúc tối đập sình sình khiến tôi ù tai .
Đứa nào đó thấy tôi thì vẫy gọi:
" Trang ơi ở đây nè "
Tôi đi đến ngồi xuống giả vờ như những người trước đó:
" Ơ sao lại ở đây vậy, tiếng nhạc ồn ào thế thì làm sao học được "
" Hìhì cứ chơi tí đi rồi bảo mấy anh đấy tắt nhạc cũng được. Dù sao học như này cũng nấy cảm hứng "1
Nấy cảm hứng ~ bộ tôi là trẻ nên ba chắc mà mấy người dễ lừa thế nhưng không sao đang ở trong màn kịch cơ mà
Tôi mỉm cười đóng nốt vở kịch này, cầm trên tay li rượu vang. Lâng lên uống, môi tôi chạm xuống cốc khẽ ngửi thấy mùi gì đó. Nheo mắt tôi liếm nhẹ thứ nước đó. Dù gì đã đóng thì đóng cho chót, tôi hoảng hốt:
" Úi chết tớ phải đi vệ sinh tí các cậu cứ ngồi đây nhé "
Tôi vội dời đi, mấy bọn họ đắc ý cười
" Mối này ngon nha khách hàng sắp đến rồi "
" Tức nhiên da trắng trẻo không vết sẹo, môi đỏ hồng mọng nước, ngực đầy đặn, eo thon kì này không giàu mới lạ đó "
Bọn họ cười phá lên như vớ được vàng. Tôi ngồi trong nhà vệ sinh tuy không nghe được nhưng cũng biết mà. Giở trong túi tôi nói ra chiếc điện thoại bấm gọi 113. Đầu dây bên kia vang giọng uy nghiêm:
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-trai-toi-la-ke-cuong-chiem-huu/908194/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.