Bước từng bước trên những bậc thang vỉa hè, gió thổi vào đôi bàn tay cứng lạnh.Từng làn gió lạnh thổi qua sống lưng kiến người run rẩy, tay đúc vào túi áo nhìn những người bán đồ ăn vặt siêng nướng, cay cay, trả xiên,...khiến phát thèm ước gì có ai bao thì tốt quá nhờ.Xách cái cặp nặng ình ình trên vai mà thấm mệt, bỗng một giọng nói từ phía đằng sau gọi:
" Trang ơi "
Tôi cũng chả để ý vì chắc họ gọi ai đó trùng tên thôi nhưng giây sau họ gọi cả họ tên tôi:
" Lưu Hà Trang! "
Quay lại nhìn người gọi tôi trước mắt mà thấy có điềm mấy cô điệu đà ăn mặc hở hang bất chấp trời lạnh vẫy gọi. Tôi không quen người này mà sao họ biết tên tôi, nhìn quanh một lượt đã không biết loại người gì nữa nên phải cảnh giác nhớ những điều bà tôi dậy. Đoán không nhầm lại giống cái tên gì mà vừa bắt chuyện đó.
Cả người tôi tỏa ra đề phòng đối với mấy người đó, một cô gái nói:
"xin chào tôi là XX cùng lớp với cậu nè "
Mấy ngời đó cũng nhốn nhào giới thiệu tôi " ừa " một tiếng. Vốn dĩ chả có ý định kết bạn rồi còn gặp loại người như thế này lại càng vô tâm. Ta có lên báo cảnh sát không ta...hừm cứ thử xem họ muốn gì trực giác của tôi chưa bao giờ sai cả.
Khi nghe tôi nói xong cô gái ban nãy lên tiếng:
" cậu có rảnh k- "
" không ". Dứt khoát, chả do dự
Cô ta bối dối lắp ba lắp bắt nói, một đứa nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-trai-toi-la-ke-cuong-chiem-huu/908193/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.