*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Ân Hiển biến thành thỏ, điều duy nhất anh nghĩ tới là thoát khỏi hòn đảo này, chuyện tình cảm rất xa vời đối với anh.
Anh làm tất cả những việc “đối xử tốt với cô” không đáng nhắc tới kia, bởi vì Vương Kết Hương có giá trị lợi dụng.
Tại sao cô lại giúp anh? Cô không cần thiết phải giúp anh.
Đây là lần đầu tiên Ân Hiển ý thức được, mình không hợp với cô gái này.
Cô chóng quên, dễ vui, dễ được thỏa mãn, người khác có thể dễ dàng chọc tức cô, cũng dễ dàng dỗ dành cô.
Bản thân anh thì sao? Những gì anh có thể nhớ được về chính mình đều trái ngược với cô.
Lương tâm vốn không tồn tại của anh, bỗng xuất hiện ngay trong khoảnh khắc anh thấy vẻ tủi thân của cô.
“Vương Kết Hương.”
Hiếm lắm mới có lúc Ân Hiển quan tâm đến quá khứ về họ mà anh đã quên mất.
“Có phải anh đối xử không tốt với em không?
“Có phải anh đã không đủ yêu em?
“Có phải chúng mình đã chia tay nhau chẳng vui vẻ gì?”
Đầu cô càng cúi gằm, cô rầu rĩ “Vâng” một tiếng.
“Vậy nên.”
Vương Kết Hương ngẩng đầu, chân thành tha thiết thỉnh cầu: “Để bồi thường, em có thể nựng anh được không?”
“Em cua hơi bị gắt đấy nhỉ?”
Anh gãi gãi đầu mình bằng chân thỏ, vô cùng khó hiểu. Cô nhìn anh, ánh mắt chứa chan khát vọng.
“Thích thỏ đến vậy cơ à?”
Anh miễn cưỡng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-den-hon-dao-cua-anh/219125/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.