*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoàng hôn, 7 giờ.
Thời gian quay ngược trở lại…… Cô quay về nhà của ông ngoại cậu.
Vương Kết Hương điều chỉnh lại nhịp thở, suy nghĩ trong đầu dần rõ ràng hơn.
—— Đến trường của Ân Hiển!
—— Dẫn thằng nhỏ lên bệnh viện gặp ông ngoại!
Đã xác định được những việc phải làm, cô bò dậy, tranh thủ thời gian mở cửa, chạy ra hành lang, dắt chiếc xe đạp mình vừa đi ra.
Có điều.
Cô vẫn chưa biết đường đến trường cậu.
Vương Kết Hương lại rơi vào cục diện bế tắc trong lượt chơi trước: Phải hỏi đường, nhưng mà tất cả những người trên đường đều là nhân vật quần chúng.
Lần trước cô chờ rõ lâu, nhân vật duy nhất không phải kẻ làm nền là điều dưỡng của ông ngoại Ân Hiển.
Nhưng cô không thể phí thời gian chờ chị ta chỉ để hỏi đường nữa.
Huống hồ, chị điều dưỡng kia về nhà thì có nghĩa là tất cả đã quá muộn.
“Nghĩ kĩ đi, bình tĩnh, chắc chắn có cách.”
Vương Kết Hương suy tư, làm sao mới tìm được một người không phải là nhân vật làm nền.
Trong ký túc xá công nhân có rất nhiều nhân vật không phải quần chúng: anh Từ, Hà Thiện, đồng nghiệp cùng văn phòng với Ân Hiển, ông chủ tiệm tạp hóa, chú trong phòng trực……
Nghĩ đến đây, mắt cô sáng ngời.
Những người mà Ân Hiển có ấn tượng, thường tiếp xúc tiếp xúc với anh sẽ không phải là những hình tượng làm nền trong thế giới tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-em-den-hon-dao-cua-anh/1135974/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.