Thôn họ Hạ nằm gần núi rừng, sau khi lập thu, ban đêm trở nên vô cùng mát mẻ, gió nhẹ thổi qua thôi thúc người ta đi ngủ sớm, chưa đến mười một giờ, trong thôn đã không còn nhà nào bật đèn.
Ban ngày ông sáu Hạ nghẹn một bụng lửa giận, cơ thể đã quen với chăn ấm nệm êm ức nghẹn nằm trên chiếc giường vừa nhỏ vừa cứng của anh cả, chăn bông đệm giường cũ nát thoang thoảng mùi mốc, hun ông ta đến mức khó chịu. Miệng vết thương do chó cắn mèo cào bắt đầu trở nhức, càng về đêm, cơn đau từ miệng vết thương dần lan ra, khiến cơn đau nửa đầu của ông sáu Hạ tái phát theo.
Ông sáu Hạ đau đầu không chịu nổi, hung hăng đấm vào đầu vài cái, theo thói quen gọi vợ mình, gọi vài tiếng không ai đáp mới nhớ ra bà ở lại thành phố không về quê với mình. Cuối cùng ông sáu Hạ không nhịn được cơn giận, rủa thầm hai tiếng, hùng hổ bò dậy, hung hăng giật sợi đèn đầu giường.
Phựt.
Không biết vì sao dây đèn chắc chắn lại bị đứt đôi. Mặt cắt phun ra chuỗi tia lửa, chiếc đèn trên xà nhà lập lòe vài lần rồi sáng lên.
Không biết có phải ảo giác hay không mà lão sáu cảm thấy ánh đèn quá chói, trong lúc lơ đãng, ông ta chợt nhớ tới ánh đèn trắng xóa lạnh lẽo trong nhà xác hòa cùng vải bố trắng bao trùm thi thể khô quắt xanh trắng khi cha vợ ông ta mất.
Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh len lỏi từ lòng bàn chân lên, ông sáu Hạ xoa cánh tay nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-con-cua-yeu-quai/245724/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.