Về nhà mới cũng được một tuần rồi. Nhưng mà hôm nay mình mới làm bữa tân gia.
Khách khứa đông lắm. Bố mẹ hai bên, rồi họ hàng cô bác, bạn bè gần xa đông đủ cả.
Tối hôm qua mình và Tiến tất bật gọi điện hết cho người này đến người kia.
Mình gọi cho bạn bè, bố mẹ hai bên. Còn Tiến thì gọi cho họ hàng và đồng nghiệp.
Buôn dưa lê từ đầu đến cuối danh bạ. Mình bỗng hơi khớp khi nhìn thấy tên "Thọ" ở cuối cùng.
Năm đó, cái năm mà chúng mình tốt nghiệp cấp 3. Sau cái ngày định mệnh của mình và chồng thì Thọ bỗng mất tích. Hỏi thăm thì hình như Thọ qua nước ngoài du học rồi.
Mình băn khoăn không biết có nên bấm gọi hay không. Bèn quay qua hỏi chồng:
- "Này mình, có nên gọi mời Thọ không? Không biết ông ấy đã về nước chưa!"
- "Cứ gọi đi."
Tiến suy nghĩ, rồi cũng ậm ừ đồng ý.
Chuông điện thoại kêu, Thọ bắt máy:
- "Alo. Ai đấy?"
Đúng là giọng Thọ rồi. Nhưng nghe sao xa cách.
- "Có phải Thọ không ạ. Tôi là Lan đây!"
- "À. Bà gọi có chuyện gì?"
- "Chả là tôi mới ra ở riêng. Định mời ông đến ăn bữa cơm tân gia."
- "Bà.... đã lấy chồng rồi à?"
Thọ ngập ngừng.
- "Ừm. Tôi có đứa con gái 5 tuổi rồi. Do hồi trẻ bồng bột."
- "Hay quá. Tôi cũng vừa mới học xong. Tiện thể về nước lập nghiệp luôn. Tôi sẽ đến!"
- "Ừm. Nhà tôi ở khu biệt thự của Time nhé!"
- "Ừ. Tôi biết rồi. Thôi, tôi có việc, có gì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-bo-duoc-mua/34633/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.