🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có phải ngươi thích ta không?



Bành Thạch Nhai bị mấy chữ to này làm cho mắt hoảng tay run, xấu hổ không chỗ dung thân.



"Ta, ta..." – Một lúc lâu sau y mới dám ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt vừa như đang cười vừa như đang tìm tòi nghiên cứu, lập tức nghẹn lời không nói nổi một tiếng, y dùng bức tranh che mặt mình lại, rồi lại bị hình vẽ trong tranh dọa giật mình, hóa ra tất cả tâm tư của y đều hiện hết bên trong.



Nhan Thủy Minh hỏi: "Ta viết đúng rồi sao?"



Màu đỏ nhanh chóng bò lên mặt Bành Thạch Nhai mãi không tiêu tan, y mấp máy môi muốn mình hạ nhiệt một chút, lúc lâu sau mới thử nhỏ giọng thương lượng: "Huynh có thể, đừng hỏi không."



Nhan Thủy Mình cười, trần thuật: "Vậy là viết đúng rồi."



Bành Thạch Nhai không phủ nhận, y lại trầm mặc, rũ mắt xuống, chỉ có thể luống cuống tay chân tìm việc gì đó để làm, y cuộn tròn bức tranh lại lần nữa, vì gấp gáp mà không may làm nhàu một góc nhỏ, y hít sâu một hơi nhanh chóng vuốt phẳng như sợ tờ giấy bị đau, rồi lại lén nhìn Nhan Thủy Minh.



Nhan Thủy Minh bàng quan chứng kiến toàn bộ cũng thấy thú vị, chờ bành Thạch Nhai cuộn tranh lại đưa cho hắn, hắn tóm lấy đầu ngón tay y: "Từ bao giờ?"



Đầu ngón tay kia của Bành Thạch Nhai run lên.



Nhan Thủy Minh rất chân thành, nụ cười rất dịu dàng, ánh mắt thâm thúy siết chặt lấy Bành Thạch Nhai, kiên nhẫn dẫn dụ: "Cái này có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-be-xui-xeo/3318010/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.