Trên điện, Tô Trường Lan trầm mặc nở nụ cười, nhìn chăm chú phản ứng của Cửu Vương, một lát sau Minh Hoàng bãi triều.
Tài phú của Lâm gia với Lạc gia đã từng gần như không phân cao thấp, sau Lạc gia hỗ trợ quân lính cải giúp hoàng đế thống nhất giang sơn, nhảy một cái trở thành vương khác họ, Lâm gia trong chiến loạn bỗng nhiên phát tài, ngay cả Minh Hoàng không thán phục cũng không được.
Sau khi Lạc gia tận diệt, Minh Hoàng cho người đến khám xét nhà, ngoại trừ còn xót lại tranh chữ là đồ cổ, tất cả tài sản mà người đời thán phục đều biến mất không thấy tăm hơi.
Cửu Vương gia Mục Năng từng mang binh đi vây quét phản tặc Lạc gia, hắn sai người xới ba tấc đất cũng không tìm được đồ vật mà Minh Hoàng muốn, cửa hàng của Lạc gia còn lại không còn bao nhiêu, Minh Hoàng coi như công dã tràng.
Bây giờ, lại để mắt tới Lâm gia.
Biệt viện thanh u, chòi nghỉ mát ở ngoài có núi đá rất khác biệt, đá lởm chởm chằng chịt, dây leo xanh rờn bám vào đá mà mọc lên, kéo dài tới tận đỉnh, tấm chắn bằng thiên nhiên, khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Lâm Nhiên yêu thích bò lên đồi núi giả, xa xa nhìn thấy đôi chân ngắn chạy qua chạy lại không ngừng, Mục Lương không để tâm tới nàng, bên trong đình viện yên tĩnh mát lạnh.
Lâm gia có vô số đồn điền, lần này sau khi tới Lạc Dương, Lâm Tứ mua rất nhiều đất ruộng, xây biệt viện, trông nhiều loại hoa mầu, sang thu cũng thu hoạch không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-be-toi-o-re-thanh-hoang-de/260724/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.