"Sau này hai đứa cố thêm một đứa con gái nữa là được rồi." Linh Trĩ nói.
Khương Duật vừa nghe vậy thì lập tức phản bác ngay.
"Mấy ngày nữa con sẽ đi thắt ống dẫn tinh không sinh nữa."
__________________
Một tháng sau.
||||| Truyện đề cử: Mật Đắng |||||
Bảy giờ tối tại nhà riêng của hai vợ chồng.
"Oe... oe..."
Buổi tối tiếng khóc của Khương Hạo lại vang lên ầm ĩ hết cả nhà.
Ái Linh vừa chợp mắt được một chút lại bị tiếng khóc của thằng bé làm cho tỉnh giấc, định ngồi dậy đi đến chỗ con thì Khương Duật gập máy tính lại cất sang một bên kéo Ái Linh nằm lại xuống giường.
"Em ngủ đi để anh dỗ con cho."
Ái Linh mặt kệ quay lưng lại tiếp tục ngủ để cho Khương Duật trông con.
Thật sự làm mẹ ở tuổi còn nhỏ như cô cũng chẳng dễ dàng gì, từ lúc có Khương Hạo ngày nào cô cũng bị thiếu ngủ vì tiếng khóc của thằng bé, thành ra rất dễ cấu gắt.
"Oe... oe..."
Khương Hạo được Khương Duật bế trên tay không nín khóc mà thậm trí nó còn khóc lớn hơn nữa, anh dùng đủ mọi cách như cho con uống sữa hay nói những chuyện linh tinh để đánh lạc hướng Khương Hạo nhưng cũng không ăn thua là bao.
Ái Linh úp mặt xuống giường lấy hai tay bịt chặt tai lại để không phải nghe tiếng khóc của Khương Hạo, nhưng giọng thằng bé quá lớn nếu bây giờ ra ngoài sân đứng chắc chắn vẫn nghe giọng của nó.
"Có nín đi hay không hả." Ái Linh bực bội ngồi bật dậy lớn tiếng.
Khương Duật dồn sự chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-yeu-ong-trum-xa-hoi-den-va-tieu-tho-bach/528102/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.