“Chúng nó đang làm cái gì thế? Phá hư hệ thống cấp điện của thành phố à?” Khấu Đồng cầm trong tay chiếc ống nhòm nhỏ thó được từ túi của Hoàng Cẩn Sâm, nheo mắt nhìn thoáng ra xa, “Hình như con nhỏ kia… còn cưỡi Godzilla? Nó định đóng phim quái vật khổng lồ xâm chiếm thành phố chắc?”
Hoàng Cẩn Sâm không nói gì, chỉ chậm rãi di chyển họng súng.
Khấu Đồng nhìn sang gã, đột nhiên cảm thấy sau lưng rét lạnh. Hắn cảm giác khi người này cầm súng lên bỗng chốc biến thành một thanh hung khí hình người.
Một… “con người” có năng lực đáng sợ như vậy mà lại thiếu đi thứ có thể ước thúc gã. Hạt Giống bồi dưỡng ra một thứ vũ khí hình người thế này thực sự là tốt hay sao? Nếu cứ mặc kệ mãi, gã có thể biến thành một phần tử phản xã hội không chứ?
Đúng lúc ấy, Hoàng Cẩn Sâm lại quay đầu về phía sau nhếch môi cười tươi rói với Khấu Đồng đang đăm chiêu, nụ cười tiêu chuẩn thấy răng không thấy mắt nở òa trên nhạc nền ‘ha hả’.
Khấu Đồng: “…”
Hắn phát hiện ra “dở hơi” cũng là một đức tính tốt có quan hệ rất tới việc ngăn chặn khuynh hướng bạo lực phạm tội của con người. Đây đúng là một lĩnh vực chuyên nghiệp mới mẻ cần khai thác.
Còi cảnh sát đã bắt đầu rú lên trên các con đường. Rất nhiều cảnh sát súng vác vai đạn lên nòng ào ra sơ tán đám người thích ngủ muộn còn kẹt lại trên đường và đang chạy tán loạn.
Rất nhiều người bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-y/3139315/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.