Khấu Đồng ngu ngơ nhìn Hoàng Cẩn Sâm hồi lâu vẫn chưa hồi thần, Hoàng Cẩn Sâm chiếu ánh mắt sáng quắc về phía hắn như thể bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thân Romeo nói mấy lời tươi mát.
“…Hả?” Khấu Đồng hỏi.
Hoàng Cẩn Sâm gật đầu chậm rãi mà kiên định.
“Không cần phải cưa.” Khấu Đồng ngẫm nghĩ, ôm theo hộp điều khiển phát ra tín hiệu chu kì, thay dép lê đi ra ngoài, “Chuyện gì cũng có thể thương lượng, lăn giường thì phải chờ suy xét cái đã.”
Hoàng Cẩn Sâm: “…”
Gã cảm thấy tình cảm nồng nàn thắm thiết của mình bị lãng phí phũ phàng, vì thế cứ lui cui cúi đầu đi theo Khấu Đồng ra vẻ thương tâm nẫu ruột.
Khấu Đồng đã quen Hoàng chuyên gia động kinh không hẹn giờ nên hoàn toàn không để ý đến gã, toàn bộ tâm tư nặng nề của hắn đặt cả vào hộp điều khiển trong tay. Hai người một trước một sau ra khỏi không gian đã bị che giấu, leo lên mái nhà. Ngay khi Khấu Đồng cảm thấy Hoàng Cẩn Sâm đã vơi cơn dở hơi thì chợt nghe gã âm u hỏi: “Lần trước trong khách sạn không phải cậu nói cậu rất có nguyên tắc, thỏ không ăn cỏ gần hang sao?”
Khấu Đồng nói: “À, linh hoạt thay đổi cũng là một trong những nguyên tắc của tôi đấy.”
Hoàng Cẩn Sâm gãi đầu như đang hoang mang ghê lắm: “Chẳng phải cậu nên khiếp sợ, sau đó hoặc là ngượng ngùng hoặc là không được tự nhiên đóng sầm cửa rời đi sao? Chẳng phải rồi tôi sẽ ngày ngày dùng lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-y/3139313/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.