Anh chưa từng ngửi thấy mùi hương nào thơm mát như vậy.
Thanh nhã như mai lan, nhưng lại càng khiến người ta xao xuyến rung động hơn hẳn.
Điều quan trọng nhất là, nửa bên trái đầu đang đau từng cơn của anh được mùi hương này xoa dịu, dần ngừng đau.
Lâu Ngâm Tiêu liếc Diệp Đào Yêu một cái, bên môi nở nụ cười nghiền ngẫm.
Hay là, mùi hương trên người cô gái này có thể hóa giải được bệnh đau nửa đầu của anh?
Thú vị đấy!
Nên biết rằng anh bị bệnh đau nửa đầu này từ khi còn bé, chỉ cần nghỉ ngơi không đủ là sẽ đau đầu như muốn vỡ.
Căn bệnh này đã hành hạ anh hơn hai mươi mấy năm trời.
Anh đã đi thăm khám ở nhiều nơi, nhưng ngoài nghỉ ngơi đầy đủ ra thì không còn cách nào khác.
Nhưng khốn nhất là anh lại bị mất ngủ hàng năm.
Nói cách khác, trong vòng một năm, anh có ba trăm sáu mươi lăm ngày sống cùng bệnh đau nửa đầu này.
Điều khác biệt ở mỗi một ngày là mức độ nặng hay nhẹ của cơn đau mà thôi.
Mà giờ phút này... Anh như đã tìm thấy thuốc tiên cho mình!
Gã đàn ông hung hăng kia giơ tay bắt lấy tóc Diệp Đào Yêu, miệng hùng hổ mắng: "Con chó chết! Mày còn không cút về đây cho tao?!"
Lâu Ngâm Tiêu động tay che Diệp Đào Yêu qua một bên.
Cùng lúc đó, anh giơ chân phải lên tung một cú đá.
Chỉ một cú đá nhẹ nhàng đã đánh trúng bụng gã đàn ông kia.
Gã ta lảo đảo lui ra sau vài bước rồi ngã nhào xuống đất, ôm bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/225687/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.