Trong một khách sạn cao cấp ở Hoàng Thành.
Nơi ánh đèn mờ tối, Lâu Ngâm Tiêu chậm rãi bước tới từ cuối hành lang.
Ngón tay thon dài của anh đang day ấn huyệt Thái Dương bên trái.
Bệnh đau nửa đầu của anh lại tái phát.
Cảm giác khó chịu dữ dội khiến mắt anh khẽ nheo lại, nhưng lại không hề ảnh hưởng tới động tác của anh.
Anh vẫn sải bước đầy cao quý và thong dong hệt như một vị đế vương đang đi tuần tra lãnh thổ của mình.
Đột nhiên, cửa của một căn phòng bên cạnh mở ra.
Một cô gái quần áo xốc xếch lảo đảo lao ra từ bên trong phòng, nhào đầu vào trong lồng ngực anh.
Cô gái ấy quần áo lộn xộn, mái tóc dài màu đen buông xõa, khuôn mặt đỏ bừng. Ngay khi ngón tay cô chạm tới quần áo anh, hệt như người rơi xuống nước vớ được gỗ nổi, lập tức túm chặt lấy.
Lâu Ngâm Tiêu lại càng cau chặt mày, rũ mắt xuống nhìn cô.
"Xin anh, xin anh hãy cứu tôi với!" Diệp Đào Yêu rưng rưng giương mắt nhìn người đàn ông đang bị cô níu chặt, giọng run run, nói năng lộn xộn: "Xin anh đấy, hãy cứu tôi với, có người muốn hại tôi. Xin anh, tôi nhất định sẽ báo đáp anh... Nhất định..."
"Định báo đáp tôi như thế nào?" Lâu Ngâm Tiêu mỉm cười, trong giọng nói khiến người ta rung động kia lại mang theo chút trào phúng: "Lấy thân báo đáp?"
Mấy năm nay, số lượng đàn bà muốn bò lên giường anh là quá nhiều.
Ba mươi sáu kế, bảy mươi hai phép biến hóa, giở mọi thủ đoạn, ùn ùn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/225686/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.