Diệp Đào Yêu cũng tự khao mình một cốc cà phê vừa xay... Tin rằng Lâu đại BOSS hào phóng như vậy hẳn là sẽ không kẹt sỉ chút cà phê này.
Cô bưng cốc cà phê của mình trở lại chỗ làm việc, mở máy tính lên.
Cô xem phim một lát, rồi lại chơi game, rồi lại lên mạng lướt web, đột nhiên nhận ra như cô bây giờ quả thực quá lãng phí cuộc đời.
Lâu đại BOSS rất mạnh, nhưng đó là chuyện của anh ta.
Tuy rằng hiện giờ cô đang dựa lưng đại thụ hóng mát, nhưng tính cách của Lâu đại BOSS kỳ dị khó nắm bắt như vậy, ai biết khi nào anh sẽ chơi chán trò chơi này, rồi đuổi cô đi?
Cho nên cô thấy cứ dựa vào bản thân mình thì đáng tin cậy hơn.
Cô xoay ghế ngồi thành đối mặt với Lâu Ngâm Tiêu: "Này, tôi muốn ra ngoài mua ít đồ, có được không?"
Lâu Ngâm Tiêu vẫn cúi đầu nhìn văn kiện, hỏi: "Mua gì?"
"Tôi muốn mua một ít giấy bút." Diệp Đào Yêu đáp lời: "Tôi ngồi đây không làm gì quá buồn chán, nên muốn kiếm ít việc về làm."
Lâu Ngâm Tiêu hỏi: "Sau đó?"
"Tôi mua ít giấy bút về, có thể vẽ truyện tranh." Diệp Đào Yêu nói với vẻ đắc chí: "Tôi vẽ truyện tranh hơi bị giỏi đấy!"
"Ừm, được." Lâu Ngâm Tiêu liếc nhìn cô: "Bảo Thập Nhị đi cùng cô, chỗ cậu ấy có thẻ, muốn mua gì thì bảo cậu ấy quẹt thẻ cho."
Đôi mắt Diệp Đào Yêu vụt sáng: "Không trừ vào tiền lương của tôi đúng không?"
"Không." Lâu Ngâm Tiêu cầm cốc cà phê lên, liếc nhìn cô: "Coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/1070180/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.