Gặp hai con ngu khiến tâm tình vốn tốt đẹp của Diệp Đào Yêu hoàn toàn mất ráo.
Cô cúi đầu xuống, buồn bã ỉu xìu.
"Thế này là bị làm sao?" Lâu Ngâm Tiêu dựa lưng vào thành ghế, khẽ nhếch miệng: "Ban nãy không phải còn sục sôi ý chí chiến đấu, hệt như một nữ chiến sĩ xinh đẹp ư? Lúc này sao như cà tím bị sương đánh ủ rũ vậy?"
"Hầy." Diệp Đào Yêu thở dài một hơi, nhận lấy cốc nước trái cây mà nhân viên phục vụ đưa tới, nhấp một hớp: "Có quá nhiều kẻ ngu, lòng quá mệt mỏi!"
Lâu Ngâm Tiêu khẽ cười: "Dường như kẻ địch của cô rất nhiều?"
"Bọn họ là mấy chị họ hàng xa." Diệp Đào Yêu ỉu xìu đáp: "Ba của bọn họ không làm ăn đàng hoàng, mà nhà thì rất nghèo, lúc nào cũng tới nhà tôi đòi tiền. Ba tôi không so đo mấy chuyện nhỏ vặt vãnh, thường xuyên cho tiền, cứu tế bọn họ. Sau đó ba tôi qua đời, anh trai tôi tiếp nhận Diệp Thị, ngày nào cũng bận sứt đầu mẻ trán. Bọn họ đi tìm anh trai tôi đòi tiền, bị anh tôi đuổi ra ngoài. Sau này tôi mới biết, bọn họ vì không có tiền trả thẻ tín dụng nên làm bồ nhí cho một lão già. Nghe những gì bọn họ nói thì khoản nợ này tính lên đầu tôi với anh trai tôi."
Trên đời này, phần lớn người đều thấu hiểu tình lý, nhưng cũng có không ít những kẻ ngu đần như Diệp Mỹ Thi và Diệp Như Họa.
Bọn họ cảm thấy người khác có tiền, cứu tế bọn họ là chuyện hiển nhiên, còn không cứu tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/1070170/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.