Chương trước
Chương sau
Cô lúc trước vốn cực đẹp, cực kỳ có thần thái bây giờ lại như một cô công chúa thời Trung Cổ cao quý, ưu nhã.
Chỉ là cổ áo cách điệu lá sen hơi mở rộng, xương quai xanh mê người nửa lộ ra, khiến cho phần cổ cô có cảm giác trống trống.
Vì vậy, khi đi ngang qua tiệm trang sức, trong đầu anh chợt được soi sáng… Trên cổ cô thiếu một chuỗi vòng ngọc trai. Một chuỗi vòng cổ sang quý nhất, mê người nhất!
Áo quần công chúa thời Trung Cổ màu trắng.
Công chúa cao quý mỹ lệ.
Tất nhiên phải đi với một chuỗi vòng ngọc trai có thể phụ trợ cho vẻ cao quý, khí chất của công chúa,
Chuỗi vòng ngọc trai tím được mang trên chiếc cổ ngọc thon dài, trắng bóc của cô. Ngọc trai tím cao quý thần bí làm tôn lên làn da trắng nõn, hồng nhuận của cô, càng thể hiện được vẻ đẹp.
Chuỗi vòng cổ này giống như được tạo ra dành riêng cho cô vậy, khiến cô thoạt nhìn càng thêm ưu nhã, cao quý.
Anh đánh giá rất lâu, sau đó cong môi: “Mang vào, không được tháo xuống. Lấy lòng đôi mắt ông chủ của cô cũng là một trong các công việc của cô.”
Diệp Đào Yêu: “…”
Ông chủ à, tôi còn công việc gì nữa, ngài có thể nói hết một lần cho xong được không?
Rõ ràng là một chuỗi vòng khiến người vừa nhìn đã mê muội nhưng sau khi mang trên cổ Diệp Đào Yêu, lại khiến cho Diệp Đào Yêu cảm thấy đây là vòng cổ dành để dắt cho đi dạo xung quanh.
Diệp Đào Yêu đeo trong chốc lát lại cảm thấy cả người không dễ chịu, cô lén lút định tháo nó xuống nhân lúc Lâu Ngâm Tiêu không chú ý.

Cô nâng cánh tay lên, ngón tay vòng qua cổ, đặt lên chốt khóa chuỗi vòng, sau đó cô lén nhìn Lâu Ngâm Tiêu một cái.
Trùng hợp quá mà… Lâu Ngâm Tiêu vậy mà cũng đang nhìn cô.
Anh nhướng lông mày, tuy rằng không nói chuyện nhưng mà Diệp Đào Yêu rất thông minh hiểu được lời nói ngầm của anh… Cô dám hái xuống thử xem!
Diệp Đào Yêu phi thường nghiêm túc nhớ lại một chút về chiếc xe thể thao tư nhân màu bạc xa hoa lại còn là phiên bản giới hạn mà cô mới lái lúc nãy.
Lại nhớ về con cóc béo tối hôm qua định xé nát quần áo cô rồi ngủ với cô.
Cô lại vô cùng xác định thêm một lần nữa, Lâu Ngâm Tiêu thật sự muốn đưa cô tới trước mặt con cóc béo kia, không phải chỉ là nói mồm.
Vì vậy, tay của cô đang cầm chốt khóa dần trượt xuống trước mặt.
Gái khôn không ăn mệt!
Dù sao con rận nhiều cũng không sợ thêm một vết cắn, nợ đã nhiều không lo trả.
Mặc dù là cô từ nhỏ đã từng gặp qua không ít vật quý nhưng cũng không thể không thừa nhận, vòng cổ ngọc trai tím này là chiếc vòng ngọc trai có những viên trân châu mượt mà nhất, ánh sáng mê người nhất, tỏa ra màu tím thần bí mang lại cảm giác cao quý nhất.
Cô không phải là người đặc biệt mê muội với trang sức nhưng cũng không nhịn nổi mà vừa thấy chuỗi vòng cổ này đã thích.
Nếu như vậy, mang thì mang thôi!
Còn về việc sau này có vì chuyện này mà trả cái giá thật lớn hay không… Sau này hẵng nói!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.