Miệng đột nhiên bị một căn côn thịt thật lớn cắm vào, khiến tiếng rên rỉ của Dư Viễn tắc trong cổ họng, cậu vừa vịn lấy kệ hàng lắc lư cặp mông tròn mẩy, vừa say mê liếm côn thịt, tựa như cự vật đang trừu sáp đó là mỹ vị.
Sắc lang phía sau vẫn đắm chìm trong dư vị khoái cảm khó nén, tai bỗng không nghe thấy tiếng Dư Viễn tao lãng kêu, hắn phát giác có chỗ không hợp lý, thân dưới thao càng nhanh mạnh hơn, thúc Dư Viễn suýt dúi đầu vào vách kệ, vật lớn trong miệng đâm sâu vào yết hầu, tiếng rên vui thích hừ hừ phát ra từ mũi.
Sắc lang nâng mắt nhìn, thoáng thấy bóng người sau kệ hàng, ngay lập tức hiểu ra tình huống hiện tại, hắn vươn tay vỗ mạnh vào hai cánh mông Dư Viễn, vừa vỗ vừa mắng: “Cậu *** quá, lúc nãy trong miệng không có côn thịt nên ngứa lắm đúng không? Tiểu tao hóa *** đãng như thế, chỉ một mình ông đây thao cậu nên cậu khó chịu hử! Nói cho đại kê ba anh trai biết, cưng muốn mấy đại kê ba thao thì cưng mới vừa lòng?”
Miệng bị côn thịt nhồi đầy, đầu óc Dư Viễn mơ hồ, hoàn toàn đong đưa cơ thể theo bản năng, sau khi nghe thấy lời vũ nhục của sắc lang, thế nhưng nội tâm cậu có chút chờ mong, nếu miệng có thể nói chuyện, chắc chắn cậu sẽ hùa theo sắc lang, muốn càng nhiều đại kê ba thao hoa huyệt đẫm nước dưới thân hơn nữa.
Dư Viễn cố gắng dùng ngôn ngữ cơ thể đáp lại, cậu nhiệt tình lắc mông, hai cánh mông trắng trắng tròn tròn lắc qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vien/116922/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.