Cơ thể Dư Viễn trần như nhộng, phóng đãng phơi bày khiến kẻ khác muốn ngừng mà không được, một góc trong siêu thị tràn đầy âm thanh rên rỉ *** đãng của Dư Viễn, cậu sớm bị thao đến mức không biết mình đang ở đâu, khoái cảm hư không đánh ập vào cậu.
Sắc lang đang không ngừng ra vào côn thịt bị *** chi phối, vồ vập thao Dư Viễn như muốn đâm thủng ruột, miệng vẫn chửi bậy khiến người ta càng thêm mặt đỏ tai hồng.
Hai người không biết xấu hổ quần nhau trong một góc kín của siêu thị, thu hút thêm ba người vây xem, tất cả đều núp sau kệ hàng, nếu không phải nghe thấy tiếng thở nặng nề do ham muốn *** thì thật khó phát hiện ra họ.
Lúc này, sắc lang thả Dư Viễn xuống mặt đất, để cậu chống hai tay lên kệ hàng, tiếp tục hung tợn đâm chọc, vào sâu ra nông, mỗi lần đều làm đến hoa tâm Dư Viễn, kích thích cậu kẹp chặt hoa huyệt.
“Tôi thao chết cậu! Lớn tiếng một chút cho ông, càng nhiều người vây xem, tao huyệt càng thích đúng không? Để cho tất cả mọi người nhìn *** thủy của cậu! Mịa, tao huyệt hút thích chết ông đây! Ông đây thao chết cậu! Cậu thật ***!”
Vừa nói, hai tay sắc lang vừa xoa nắn hai mông trắng mịn, ra sức banh ra, nhét ‘cây sắt cứng’ tím sẫm của mình đi sâu vào!
“Y a a a a… Làm chết tao huyệt người ta, anh trai đâm mạnh hơn nữa… Người ta là đồ *** đãng của anh trai… a a ha, sâu hơn, sâu hơn nữa…”
Dư Viễn vặn vẹo cơ thể, nghênh đón công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vien/116921/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.