#Dư_vị_tình_yêu_phía_cuối_ngọt_ngào
Chương 61: Sống thử là phải ở chung phòng.
Cô không thích máu, đương nhiên lúc anh gỡ miếng vải kia ra cô quay mặt đi chỗ khác, đến khi cô quay lại nhìn, vết thương đã được cuốn vải xung quanh sạch sẽ.
"Đói chưa?"
"Không đói"
"Vậy xuống ngồi một lát, đợi ông ăn xong, đưa em về phòng!"_Dư Mộ Phàm nhìn cô dịu dàng nói. Bạch An Nhiên gật đầu đi theo, anh tự nhiên ôm lấy eo cô đi xuống phòng ăn.
Từ xa đã nghe thấy tiếng cười, cả hai tò mò, chân cũng sải nhanh đến phòng ăn. Vừa mới bước vào đã chấn động. Ôn Vân ngồi bên cạnh, bập bẹ nói tiếng "ông cố nội!".
Dư lão ngồi bên cạnh cười lớn, còn gạt bát qua một bên, lấy thức ăn bón cho bé con.
"Mẹ...ba...ăn...ăn!"_Con bé ngồi thẳng lưng chủ về chỗ ngồi bên cạnh. Bạch An Nhiên muốn bước lại, lại bị Dư Mộ Phàm kéo sang ngồi đối diện.
Bé con nhìn cô, lại nhìn anh, ánh mắt rưng rưng sắp khóc. Còn tranh thủ quay qua nhìn Dư lão một cái mới òa khóc. Dư lão nhìn chắt nội ủy khuất cư nhiên cũng hướng mũi nhọn về phía hai người không có ông không lườm cô, chỉ hướng về phía anh.
"Bảo bối, qua đây!"
Con bé tụt khỏi ghế ăn, chạy qua, còn trèo lên người anh, an vị ngồi nhìn lão Dư ở bên cạnh.
"Được rồi, được rồi, mau ăn cơm. Không thể để chắt nội đói được!"
Dư lão cầm đũa, hướng bát của cô gặp một miếng thịt lớn. Bạch An Nhiên lúng túng, giơ bàn tay băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-tinh-yeu-phia-cuoi-ngot-ngao/2690955/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.