Càng ngày, Bạch An Nhiên càng mất kiên nhẫn, ở trong lòng anh bắt đầu không an phận, cả người ngọ nguậy vì khó chịu. Dư Mộ Phàm cũng đang có cảm giác muốn giết người, Bạch An Nhiên thường ngày sẽ rất ngoan ngoãn mà đi theo, chỉ là Bạch An Nhiên của bây giờ có chút khác thường, khó khăn lắm Dư Mộ Phàm mới khống chế bản thân, lôi cô nhét vào trong xe.
Tài xế muốn lái đi còn chưa kịp khởi động xe đã bị Dư Mộ Phàn ném sang một bên, tự mình lái xe. Hắn chỉ có thể ngơ ngác đứng nhìn theo bóng dáng khuất dần.
"Em trật tự!"_Dư Mộ Phàm một bên vừa lái xe, một bên giữ lấy cổ tay cô, ngăn cho Bạch An Nhiên nắm chặt lấy mảnh thủy tinh.
Anh càng nắm chặt, cô cũng theo đó càng nắm chặt lấy. Đau đến khóc nấc lên, đau đến khó chịu nhưng lại không thể nào át được cái nóng ở trong người. Cô nhìn anh miệng lưỡi khô khốc, cái lưỡi khe đưa ra liếm nhẹ lấy môi trên, cô nhìn anh mờ mờ ảo ảo.
"Vứt mảnh thủy tinh ấy đi!"
Bạch An Nhiên lắc đầu nguầy nguậy, giọng nói bởi vì lần đầu uống rượi mà khàn khàn đi. Trang phục cũng có chút xộc xệch, thực nóng, cô muốn cởi đồ!
Song lại nhớ đến bên cạnh có người, cô nhẫn nhịn cắn răng nắm chặt lấy tay, tỉnh táo được một lát, lại cảm thấy thực khó khăn.
Dư Mộ Phàm nhìn cô, điên cuồng lái xe về biệt thự, 10 phút nữa, chỉ 10 phút.
"Thực nóng!"_Bạch An Nhiên hậm hực nói.
Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-tinh-yeu-phia-cuoi-ngot-ngao/2690949/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.