_Có thể làm quen....làm quen với tôi được không!
_Làm...làm quen...với em á....
Đúng thật là Không thể tin vào những gì tay mình vừa nghe, Hạ Minh Châu muốn làm quen với cô. Tại sao lại chuyện này có thể xảy ra được. Không phải 1 tiếng trước đó, Minh Châu còn chữi cô thậm tệ sao. Lòng dạ con người quả thật khó đoán....Khác với dáng vẻ hung dữ ban nãy, bây giờ cô trong vô cùng dịu dàng. Hai mắt hạ xuống không dám ngước lên. Tay đang chặt vào nhau vì quá căng thẳng.
_Thôi bỏ đi. Coi như tôi không nói gì!
Minh Châu đứng lên quay lưng bỏ đi.
_Khoan đã! Xin chị đừng đi! Em sẽ ở đây với chị mà.
Nghe đến đây bước chân của cô khựng lại, hai má đỏ lên trông vô cùng ngượng ngùng.
_Em nói thật?
_Vâng, chị đừng đi mà...
Hạ Minh Châu từ từ tiến lại gần Hỉ Ái, sao một hồi suy nghĩ cũng chịu ngồi xuống bên cạnh cô. Bỗng nhiên hai cô gái nhìn nhau rồi im lặng. Chẳng ai dám mở lời trước cả...trông thật buồn cười...Thấy tình hình không khả quan là bao nhiêu. Hỉ Ái đành lên tiếng giới thiệu trước.
_Dạ em tên là Vương Hỉ Ái. Em học lớp kinh tế A2.
Thấy đối phương lúc này chủ động mở lời, Minh Châu cuối cùng đã lên tiếng.
_Chị biết em từ lâu rồi, từ khi em mới vào trường được hai tháng.
_Sao chị lại biết em...?
Hỉ Ái nghe đến đây thì vô cùng ngạc nhiên. Hai mắt mở to tròng không thể ngờ đến được. Rõ ràng cho đến tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-khong-loi-thoat/2907382/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.