_Chúng tôi thành thật xin lỗi vì sự ra đi đột ngột này...nhưng cha cô...cha của cô vừa qua đời rồi!
_Ông nói sau....
_Thật ra chúng tôi là người có lỗi trong chuyện này,nhưng ngay lúc này xin cô Vương dành thời gian đến bệnh viện, chúng tôi có một vài vật muốn đưa cho cô.
_TÔI ĐẾN NGAY!
Hỉ Ái trong tâm thế vội vã nhất cuộc đời mình mà bắt taxi chạy thật nhanh đến bệnh viện. Cô muốn gặp cha, xin hãy cho cô được gặp cha lần cuối. Không phải mấy hôm trước cha cô vẫn còn rất khoẻ mạnh hay sau, bỗng nhiên hôm nay lại thông báo qua đời rồi. Nước mắt cô tuôn rơi không kiểm soát, bản thân cứ liên tục cắn môi để kiềm chế từng cơn nất đang uất nghẹn trong cổ họng.
_Bác ơi! Xin bác chạy nhanh một chút, con muốn gặp cha lần cuối, con cầu xin bác. - Hỉ Ái tha thiết cầu xin
Tài xế xe taxi nghe vậy cũng hiểu được tình hình, lòng thương người liền mở ra, nhanh chóng đạp ga mà bức tốc, thậm chí vượt luôn cả đèn đỏ để Hỉ Ái nhanh chóng được đến bệnh viện sớm nhất...
*************
Chiếc xe ấy cuối cùng cũng đã dừng lại ở bệnh viện trung ương thành phố. Người còn gái vóc dáng nhỏ bé dùng hết sức mình chạy đến gặp cha...lúc ấy ai ai cũng nhớ đến hình ảnh của Hỉ Ái, chỉ có thời gian là vội vã bỏ quên cô.
_Cha ơi....xin đừng bỏ con...xin đừng bỏ con.
*************
Tại phòng bệnh của ông Vương, lúc này Hỉ Ái bắt đầu bước đi chậm lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-khong-loi-thoat/2907343/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.