_Làm người yêu anh nhé, được không?
Hỉ Ái nghe xong mà ngạc nhiên đến mức chẳng thể cử động được. Hai tay cô buôn thả để cả cơ thể nằm gọn trong vòng tay ấm áp của Tấn Trường.
_Anh...anh nói em ư? - Hỉ Ái lấp bấp hỏi lại.
_Đúng vậy, Hỉ Ái...làm người yêu anh nhé!
_Tại sao lại là em?
Lúc này Hỉ Ái mới có can đảm xoay mặt lại nhìn Tấn Trường, ánh mắt thể hiện sự ngạc nhiên chẳng thể nào che dấu được. Hỉ Ái giờ đây chỉ là một cô gái sống trong hoàn cảnh nghèo khó, trong tay cũng không có gì, vậy hà cớ sao một người tuyệt vời như Tấn Trường lại ngỏ lời yêu cô.
_Hỉ Ái, sao em lại hỏi như vậy, đáng lẽ em nên nói là người đó chắc chắn phải là em chứ.
_Hỉ Ái...anh biết chúng ta mới quen biết nhau được 4 tháng mà thôi, nhưng anh hiểu rõ về em.
_Anh dành thời gian để tìm hiểu em, anh muốn được ở bên cạnh em, anh sẵn sàng làm mọi thứ vì em.
_Nhưng... em....
_Hỉ Ái, anh biết quá khứ của em có phần đớn đau trong chuyện tình cảm, nhưng em đừng lo...anh sẽ bù đắp tất cả cho em.
_Anh biết được chuyện đó ư?
Hỉ Ái càng nghe lại càng đấu tranh tâm lí trong lòng, không ngờ cô sống vô lo vô nghĩ mấy tháng nay lại bị người khác nắm bắt hết được.
_Anh đã biết rồi, dẫu em có buồn hay có nhớ nhung chuyện cũ, anh vẫn sẽ chấp nhận hết, anh sẽ khiến em hạnh phúc trong tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vi-khong-loi-thoat/2907328/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.