Dù bị mất mặt nhưng Nhược Đan không hề thấy thẹn với những lý do mình bịa trước đó.Ngược lại cô liền tỏ ra đau khổ,đôi mắt long lanh hơi ngấn nước.Dáng vẻ yêu kiều mềm yếu liền phô bày ra bên ngoài.
- Đúng vậy,em ấy là bạn gái của Trạch Viễn.Thật sự tớ cảm thấy buồn lắm nhưng cậu ấy cũng lựa lời an ủi tớ rồi tớ sẽ đợi cậu ấy.Tớ có thể thông cảm cho Trạch Viễn,cậu ấy quen em ấy là do không muôn mất quan hệ anh em tốt đẹp của họ thôi.
Hai cô bạn đưa mắt nhìn nhau rồi liền đi qua an ủi lấy Nhược Đan.Thật sự nghe không lọt tai,đã có bạn gái mà vẫn tình tứ với Nhược Đan còn bắt cậu ấy phải đợi sao.
- Nhược Đan à cậu đừng buồn nha.
- Đúng rồi đấy,cậu xinh như vậy thiếu gì con trai theo đuổi kia chứ.Mặc dù Quý Trạch Viễn là ưu tú nhất rồi nhưng cậu ấy tồi như thế không xứng với cậu.
“……”
Tình thế hoàn toàn bị lật ngược,ở trong mắt của bạn học Nhược Đan là học sinh giỏi lại xinh đẹp.Tính cách hoà đồng với bạn bè.Hoàn toàn là hình mẫu lý tưởng của một thiếu nữ đơn thuần.
Lúc này Lư Hiểu Khê được Quý Trạch Viễn dẫn vào bên trong lớp học.Vị trí bàn của anh ngay cuối lớp,đầu năm thì Nhược Đan ngồi bên cạnh nhưng không lâu liền rời đi chỗ khác.
- Em ngồi đi,anh đi lấy nước cho em.
Lư Hiểu Khê nắm lấy cổ tay của anh,cất giọng mềm nhẹ.
- Không cần đâu ạ,anh mau ngồi xuống đi.
“……”
Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3391507/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.