Dù rằng đang hẹn hò nhưng giữa hai người cũng không thay đổi gì nhiều.Trước đó Quý Trạch Viễn luôn ở bên cạnh Lư Hiểu Khê mọi lúc.Sự quan tâm của anh dành cho cô đã trở thành một thứ gì đó rất hiển nhiên.
Cả bọn nhìn vô cũng không ai phản ứng mạnh,đều tỏ vẻ đã lường trước được việc này.Duy chỉ có Lưu Tôn Hạo là tỏ ra giận dỗi,từ lúc đầu tiết học đến lúc ra về cũng không thèm nói chuyện cùng Quý Trạch Viễn.
Một đường liền hậm hực mà đạp xe,Mễ Ái ngồi đằng sau xe cậu cũng phải chẹp miệng mấy cái.Lời ít ý nhiều mà thốt ra.
- Anh ghen cái gì,anh yêu thầm anh Trạch Viễn à?
“……”
Chỉ một câu nói của Mễ Ái mà ba người đi đằng trước cũng phải ngoáy đầu lại nhìn Lưu Tôn Hạo.Lư Hiểu Khê không chút khách khí mà ôm chặt eo của Quý Trạch Viễn,vẻ mặt như coi chừng báu vật của mình.
- Anh Tôn Hạo,anh đừng hòng có ý định đấy.
“……”
Cái gì mà ghen với yêu thầm?Cái con bé Mễ Ái này chỉ giỏi đi bêu cậu thôi.Dù có tức thì Lưu Tôn Hạo cũng không mắng lại cô nàng.Chân dùng sức đạp lên phía trước đi song song với xe của Quý Trạch Viễn.
- Trạch Viễn cậu nói gì đi chứ,nhìn xem hai em ấy nghĩ tớ là đồng tính kia kìa.
- Hai người họ nói cũng đâu có sai?
“……”
Quá oan ức rồi,cậu chỉ là giận hờn vu vơ thôi.Bạn thân từ lớp 1 đến tận bây giờ mà Quý Trạch Viễn không nói cho cậu nghe một chút nào.Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3391501/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.