Lư Hiểu Khê đi học liền không yên,hết tiết học buổi sáng cô liền xin phép về nhà.Ở lớp cô là học sinh ngoan nên rất được lòng giáo viên,thấy cô muốn xin về thì cũng không nghiêm khắc giữ lại.
Ngôn Thừa Hi nhìn thấy cô thu dọn sách vở thì cũng không nói gì chỉ dặn dò cô về cẩn thận.Thật ra ngày hôm qua cậu đều ở cổng nhà mình nhìn hai người bọn họ,cả cảnh tượng áo khoác của mình bị Quý Trạch Viễn ném cũng thu hết vào mắt.
Chào tạm biệt bạn bè xong Lư Hiểu Khê liền gấp gáp bắt xe về nhà.Cô đi thẳng đến nhà họ Quý,bà nội Quý thấy cô thì cũng không hỏi nhiều.Bà biết tình cảm hai đứa nhỏ tốt,hẳn là con bé sốt ruột nên mới chạy về thăm thằng nhóc kia.
Lư Hiểu Khê đi vào phòng ngủ của anh,thiếu niên mặt mày tái nhợt đang nhắm nghiền mắt.Lâu lâu lại hơi cau mày khó chịu rồi cũng giãn ra.Cô đi đến bên cạnh giường của anh ngồi xuống,bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng đặt lên trán của anh đo thân nhiệt.Vậy mà vẫn nóng như thế.
Quý Trạch Viễn khó khăn mở mắt ra,nhìn thấy gương mặt đơn thuần của thiếu nữ thì liền kéo nhẹ khóe môi.Thiếu nữ trước mắt trong bộ đồng phục xanh trắng,đường nét mảnh mai trên cơ thể cô hiện rõ dưới bộ đồng phục.Vì cô cúi người ghé sát đến nên tầm mắt của anh không tự chủ nhìn đến nơi cổ áo rũ xuống kia.
Cỗ xúc cảm rạo rực truyền đến,anh thấy rõ nơi bí ẩn đấy của cô.Cặp bồng đào nhỏ nằm gọn trong lớp áo lót trắng tinh.Quý Trạch Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3391498/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.