Chương trước
Chương sau
Lúc này.

Hai chân Hạ Vân Phong mở rộng khóa quỳ bên hông Hạ Đông……

Y hoàn toàn không nhận thấy được đôi mắt bình tĩnh của Hạ Đông, so với dĩ vãng càng trở nên hữu thần…… đang gắt gao nhìn chằm chằm đôi chân nhu nhuận của Hạ Vân Phong……

Hạ Đông không nhìn Hạ Vân Phong.

Nhưng Hạ Vân Phong tháo cái màn sau đó hai tay có chút bủn rủn, y thật thong thả thuận thế ngồi ở trên người Hạ Đông: “Đêm nay phải “làm” sao?” Y thong thả mở miệng.

Y đang hỏi Hạ Đông……

Hạ Đông không có nhìn Hạ Vân Phong: “Ngươi muốn không?” Hắn hỏi lại Hạ Vân Phong, có vẻ thực ngại ngùng. (cuốn tờ giấy bốp bốp giả ngây thơ hả >”<)

Lúc này trông hắn lại rất nhã nhặn.

Hạ Vân Phong biết một lát sau, Hạ Đông khả năng sẽ không nhã nhặn như vậy. Mỗi lần Hạ Đông không đem y khiến cho sắp khóc thì sẽ không dễ dàng dừng lại (=..=)……

Giống như không uy hắn ăn no thì……

Hạ Vân Phong không nói gì.

Hạ Đông nhỏ giọng nói với y: “Ngươi muốn ta liền làm.”

Đôi môi Hạ Vân Phong thong thả tiến đến bên môi Hạ Đông, y thong thả giật môi: “Ngươi cảm thấy ta hẳn là muốn, hay là không nên muốn?” Y giống như trả lời, lại như không trả lời cho Hạ Đông.

Hạ Vân Phong thấy Hạ Đông không nói lời nào, y vừa định đứng dậy, lại cảm giác được Hạ Đông không cho y động.

Y cũng không nói gì.

Chỉ nhìn Hạ Đông.

Hạ Đông cũng trầm mặc theo dõi y.

Hai người giằng co.

Rất nhanh.

Hạ Đông mở miệng trước: “Vân gia.”

“Ân.” Hạ Vân Phong miễn cưỡng lên tiếng trả lời, y đang đợi Hạ Đông mở miệng nói, nhưng Hạ Đông lại trầm mặc.

Hạ Đông mỗi lần “ôm” y, cũng không trực tiếp yêu cầu.

Hạ Vân Phong cũng hiểu được.

Cho nên.

Mỗi lần y đều nhượng bộ Hạ Đông, theo ý tứ Hạ Đông để hắn thực hiện được.

Lần này cũng không ngoại lệ……

“Ta muốn “ôm” ngươi.” rốt cục Hạ Đông vẫn nói ra, tuy rằng giọng nói nhỏ đến cơ hồ nghe không thấy, nhưng Hạ Vân Phong lại nghe rành mạch rõ ràng.

Hạ Vân Phong không gật đầu nhưng lại nhẹ nhàng “Ân” một tiếng.

Hạ Đông có chút chần chờ nhìn về phía Hạ Vân Phong, hắn nghĩ Hạ Vân Phong có thể sẽ không đồng ý, vì lần trước hắn thiếu chút nữa làm Hạ Vân Phong khóc, nhưng lại không nghĩ tới Hạ Vân Phong dễ dàng đáp ứng như vậy……

Thậm chí Hạ Vân Phong không chút suy nghĩ, liền trực tiếp đáp ứng hắn.

Nhưng lần này Hạ Vân Phong vẫn là thiếu chút nữa bị hắn “làm” khóc. Hạ Đông tại phương diện này không biết tiết chế, một khi đã làm là cái gì cũng quên hết, hoàn toàn tràn ngập dã tính……

Điều này làm cho Hạ Vân Phong có chút ăn không tiêu……

Hạ Vân Phong lại không thể bảo Hạ Đông dừng lại, vì y biết Hạ Đông rất kiên nhẫn, nhưng chỉ cần bắt đầu, sẽ rất khó dừng lại.

Cho nên…

Hạ Vân Phong cũng chỉ hảo im lặng “Hưởng thụ”.

Trước đó vài ngày khi Hạ Vân Phong bồi Hạ Đông đi du lịch, Hạ Vân Phong biết lúc đó Hạ Đông quay rất nhiều video. Mấy đoạn video trên cơ bản đều là hình ảnh khi Hạ Đông cùng y ân ái, mới đầu Hạ Đông chỉ đặt máy quay ở đầu giường, mấy đêm sau Hạ Đông “ôm” y, liền đem máy quay cầm ở trong tay……

Một bên quay một bên hôn y…… Cái gì của Hạ Vân Phong cũng đều bị hắn quay lại hết……

Hơn nữa Hạ Đông còn quay rất nhiều cảnh cận cảnh khiến cho Hạ Vân Phong cũng không dám xem lại…..

Chẳng qua cho tới giờ Hạ Vân Phong cũng không thấy Hạ Đông lấy ra xem nữa.

Lúc đầu y không có ngăn cản Hạ Đông quay, nhưng Hạ Đông tựa hồ thích biến hóa góc độ quay y, có mấy lần y đã nhắc nhở Hạ Đông, không cần quay quá mức nóng bỏng..

Cũng nhắc nhở Hạ Đông không cần cho người khác xem.

Cũng không cần đưa cho y xem.

Bảo Hạ Đông tự mình cất giữ là được rồi.

Nhưng Hạ Đông lại nhỏ giọng nói một câu làm cho Hạ Vân Phong có chút không hiểu nóng lên: “Lúc nào ta muốn ngươi ta lại lấy ra xem.” Lời hắn nói thật giống như cường lực, gắt gao bịt miệng Hạ Vân Phong lại.

Sau đó, cho dù Hạ Đông gần gũi quay Hạ Vân Phong như thế nào, chỉ cần không đụng tới Hạ Vân Phong hoặc là ảnh hưởng đến sự thân thiết của cả hai, Hạ Vân Phong cũng sẽ không mở miệng ngăn cản.

Đương nhiên này chỉ giới hạn trong chuyến du lịch, bởi vì từ một khắc Hạ Vân Phong đưa ra yêu cầu muốn dẫn Hạ Đông đi du lịch, liền tuyên bố tất cả quyền lợi của Hạ Đông trong chuyến du lịch.

Nhưng sau khi trở về từ chuyến du lịch, Hạ Đông cũng thông minh không có tiếp tục quay Hạ Vân Phong nữa, bởi vì trong lòng Hạ Đông hiểu được trong chuyến du lịch có thể quay, không có nghĩa là trở về cũng có thể quay.

Cho nên.

Sau khi trở về Hạ Đông liền hoàn toàn thu liễm, không có “Không kiêng nể gì” như trong chuyến du lịch vậy. Ngay cả hôm nay là ngày Hạ Đông có quyền lợi đặc biệt, Hạ Đông cũng không dám trực tiếp thượng Hạ Vân Phong.

Dù sao Hạ Vân Phong là Vân gia.

Dù hiện tại không còn quản chuyện của Bắc đường nhưng mọi người ở Bắc khu vẫn cấp cho y mặt mũi. Hạ Đông biết cho dù là hiện tại nếu Hạ Vân Phong muốn lập tức thu hồi công ty từ trong tay hắn cũng không có gì khó khăn.

Hạ Đông là người thông minh.

Hiểu được cái gì nên, cái gì không nên.

Hiển nhiên Hạ Vân Phong ở loại sự tình này có thể dễ dàng tha thứ hắn, nhưng dễ dàng tha thứ cũng có hạn độ, nói như thế nào hắn cũng không thể quá phận. Hắn thoải mái đồng thời tự nhiên cũng muốn Hạ Vân Phong thoải mái.

Mỗi lần nhìn thấy Hạ Vân Phong nằm ở dưới thân hắn, bộ dáng im lặng nhìn chăm chú vào hắn, hắn đều nhịn không được cúi đầu cho Hạ Vân Phong một nụ hôn dài vừa thâm sâu lại vừa triền miên……

Hạ Đông biết Hạ Vân Phong là dung túng hắn, bao dung hắn, thậm chí giống như là ngầm đồng ý thừa nhận tất cả Hạ Đông “cho”, chỉ cần tâm hắn không thay đổi, Hạ Vân Phong đều sẽ đứng ở bên cạnh hắn.

Hạ Đông không nói với Hạ Vân Phong là hắn muốn cùng Hạ Vân Phong cả đời……

Có vài lời không cần phải nói ra, tự mình hiểu được là tốt rồi.

Mỗi lần Hạ Vân Phong cảm giác được sắp đến đỉnh núi, y đều nhận thấy Hạ Đông vẫn cúi đầu, thật im lặng nhìn chăm chú vào y, ánh mắt kia rất chuyên chú.

Khiến cho Hạ Vân Phong vài lần đều có chút sửng sốt.

Y cảm thấy Hạ Đông muốn nói với y gì đó, nhưng ngoài miệng lại vẫn chưa nói, chỉ có ánh mắt kia sâu sắc đến nỗi làm cho Hạ Vân Phong không thể quên, giống như ánh mắt bao hàm thâm tình của y khi nhìn Hạ Đông vậy.

Tuy rằng cái gì cũng chưa nói.

Nhưng cũng đã đủ rồi.

Ở trong nụ hôn sâu của Hạ Đông, Hạ Vân Phong có loại cảm giác được yêu thương rõ ràng, khắc sâu, khó có thể quên……

Quan hệ giữa Hạ Vân Phong và Hạ Đông đã không thể dùng ngôn ngữ đơn giản đến để miêu tả, Hạ Đông cái gì cũng nghe y, hắn cũng sẽ tùy theo ý tứ Hạ Vân Phong.

Về phần A Lâm, từ sau khi Hạ Vân Phong và Hạ Đông ở một chỗ, Hạ Đông liền bất hòa với A Lâm. Hiện tại Hạ Đông và A Lâm ngay cả bằng hữu cũng không tính, vì đối Hạ Đông mà nói quan trọng nhất là người nhà. Mùa hè.

Thời tiết dần dần chuyển nóng.

Gần đây Ngao Dương quay về biên cảnh đón cục cưng, chuyện Bắc khu đều giao cho Hoằng Dạ để ý. Hai ngày trước khi hắn đi liền đem nhốt Hạ Vân Phong ở trong phòng, lăn qua lộn lại “bế” hai ngày.

“Ngươi như thế nào càng ngày càng thô lỗ.” Hạ Vân Phong lười biếng nhìn Ngao Dương, thấy Ngao Dương còn muốn đến, y giương tay quăng Ngao Dương một cái tát, chỉ là một cái tát này yểu xìu……

Tát đến phá lệ phiến tình……

Phá lệ hữu tình……

“Làm sao? Không vui?” Ngao Dương bế y đứng lên, làm cho Hạ Vân Phong tựa vào tường phòng ngủ, nâng một chân của Hạ Vân Phong lên, làm cho chân Hạ Vân Phong dán thắt lưng hắn……

“Không phải không vui.” Hạ Vân Phong không chút hoang mang trả lời hắn, “Bởi vì hôm nay là của Tần Diễm……” Hôm nay hẳn là đến phiên Tần Diễm, lại bị Ngao Dương chiếm lấy.

Đã hai tuần Hạ Vân Phong không cùng Tần Diễm “trao đổi tình cảm” rồi, gần đây Tần Diễm mỗi ngày đều trở về rất trễ, cũng không biết gần đây Tần Diễm đang làm cái gì……

Đầu tuần Tần Diễm cùng y ở riêng lại bị Hình Liệt chiếm, hôm nay lại bị Ngao Dương chiếm tiếp. Hạ Vân Phong cũng không biết chính mình đến khi nào mới có thể “trò chuyện”với Tần Diễm.

Ngao Dương làm cho Hạ Vân Phong dựa vào tường, hắn đè ép Hạ Vân Phong, thật giống như đang “”, động tác của hắn rất lớn: “Ta sợ đến lúc đó ta đi đối với người khác thô lỗ, ngươi sẽ khóc.” Hắn cười đến thực không lương tâm.

Mi mắt Hạ Vân Phong nhẹ rung, giống như bị Ngao Dương nói trúng tâm sự.

Lúc này.

Hạ Vân Phong đã bị Ngao Dương đâm cho sắp đứng không vững: “Ngươi nhẹ chút được không?”

“Ta nhẹ ngươi lại không thích.” Ngao Dương phóng nhẹ động tác, thấy Hạ Vân Phong muốn thay đổi tư thế, hắn lại bắt đầu dùng sức, “Theo tình hình mỗi lần chúng ta làm, ngươi hẳn là thích người ta dùng sức một chút.” Hắn vừa nói vừa hành động, Hạ Vân Phong cũng bị hắn khiến cho phát ra tiếng miễn cưỡng, lại tựa hồ rất thoải mái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.