Hạ Vân Phong không lộn xộn.
Lúc này.
Áo của y đã trượt đến bả vai, quần từ đầu gối đã trượt đến gót chân……
Y không ngăn cản động tác của Ngao Dương.
Chỉ là nhìn Ngao Dương.
Ngao Dương cũng không sốt ruột, vẫn để Hạ Vân Phong duy trì tư thế như vậy, quần áo không chỉnh bại lộ trước mắt hắn, hơn nữa quần Hạ Vân Phong cơ hồ đã tuột xuống hết……
Lộ ra cái đùi bóng loáng, mềm dẻo, rắn chắc……
Ánh mắt Ngao Dương ở trên làn da gần như trần trụi của Hạ Vân Phong thong thả tự do dao động, ánh mắt hắn từ hai mắt Hạ Vân Phong, thong thả dời xuống……
Theo chóp mũi Hạ Vân Phong di động đến cằm y, dọc theo cổ Hạ Vân Phong chậm rãi dời về phía xương quai xanh, lại từ bụng y một đường đi xuống……
Hai chân Hạ Vân Phong hơi hơi rộng mở, vì quần ở gót chân nên không có cách nào mở rộng hai chân ra, chỉ có thể hơi mở chân ra ngồi ở trên sô pha cổ rộng rãi.
Lò sưởi trong phòng bật rất mạnh, hơn nữa lò sưởi áp tường cũng rất sáng, ngọn đèn mờ nhạt chiếu lên làn da có chút tái nhợt của Hạ Vân Phong, thật giống như bịt kín một tầng mật ong……
Màu sắc kia nhìn qua thập phần mê người……
Hạ Vân Phong lười biếng nửa tựa vào trên sô pha, ánh mắt y dừng ở trên mặt Ngao Dương, thấy nhi tử đang đánh giá mình, tim Hạ Vân Phong khó tránh khỏi có chút không bình tĩnh.
Y cứ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935110/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.