Yêu cầu của Hạ Vân Phong rất đơn giản, Hoằng Dạ cũng hiểu Hạ Vân Phong không muốn đi ra ngoài, mà là muốn một mình cùng hắn ở một chỗ Cho dù hai người yêu nhau ở cùng một chỗ, cái gì cũng không làm, im lặng trải qua một ngày cũng là chuyện phi thường hạnh phúc, cho nên Hoằng Dạ trực tiếp đem Hạ Vân Phong ôm ra phòng, ôm trở về phòng hắn.
Bởi vì ở trong phòng Hoằng Dạ nghỉ ngơi mới không có người đến quấy rầy, Hoằng Dạ chậm rãi đóng cửa lại. Hạ Vân Phong miễn cưỡng vươn tay đem cửa khóa lại.
Hoằng Dạ ôm Hạ Vân Phong vào phòng, hai người hôn nhau không hề tách ra. Cho dù đầu lưỡi đã sắp tê liệt, không khí cũng từng chút một bị lấy đi, hai người cũng không muốn rời nhau một chút nào.
“Đừng chỉ ôm ta, ngươi không thấy phiền sao?” Hạ Vân Phong lo lắng Hoằng Dạ mệt, bảo Hoằng Dạ đặt y lên bàn. Y cứ như vậy quấn khăn tắm ngồi ở bên cạnh bàn.
“Mấy ngày hôm trước ta làm một bộ áo ngủ, vẫn không có cơ hội tặng cho ngươi. Không bằng hôm nay thử xem, thế nào?” Hoằng Dạ mọi việc đều sẽ tôn trọng ý kiến của Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong vươn tay sờ mặt hắn, Hoằng Dạ luôn tặng quà cho y, y còn chưatừng tặng Hoằng Dạ cái gì. Y cảm động gật gật đầu, chuẩn bị mặc thử bộ đồ mới mà Hoằng Dạ vì y làm.
“Ngươi gật đầu chính là đáp ứng?” Hoằng Dạ hỏi y lại một lần nữa giống như xác nhận, hắn muốn Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935071/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.