Hạ Vân Phong đã sớm đem đồ trên tay giao cho người hầu, bởi vì Mĩ Mi đang đút Hình Liệt ăn điểm tâm. Hạ Vân Phong đứng tại chỗ nhìn một lúc liền chuẩn bị trở về phòng.
“Lão công, ngươi chừng nào thì mới không làm ở đó nữa?” Mĩ Mi một bên thương tâm chảy lệ một bên đút Hình Liệt ăn bữa sáng: “Mặt của ngươi có phải sẽ bị hủy dung hay không?”
Nữ nhân kia tựa hồ thực lo lắng cho khuôn mặt của Hình Liệt……
Lời của nữ nhân này làm cho Hạ Vân Phong dừng cước bộ, nếu thật sự quan tâm một người, căn bản sẽ không trực tiếp hỏi đến chỗ đau của người khác như vậy……
“Không biết.” Hình Liệt nói đơn giản xong đã không nói chuyện với Mĩ Mi nữa.
Mĩ Mi khóc thật thương tâm.
Hơn nữa.
Nước mắt vẫn còn đang rơi.
“Lão công, đêm qua lúc đến bệnh viện thăm ngươi, bệnh viện không cho ta gặp ngươi, ta không biết thì ra ngươi bị thương nặng như vậy, bác sĩ nói ngươi không được ăn cay, bằng không sẽ để lại sẹo.” Mĩ Mi dặn dò Hình Liệt phải cẩn thận miệng vết thương.
Hạ Vân Phong đứng ở cạnh cửa trầm ổn nhìn chăm chú vào Hình Liệt và Mĩ Mi nói chuyện, trên mặt y không có bao nhiêu biểu tình dư thừa. Thì ra tối hôm qua Mĩ Mi đã đi đến bệnh viện. Hình Liệt cũng không phải không nghĩ tới người quan tâm hắn, chẳng qua người Hình Liệt nghĩ đến không phải y mà thôi, cho nên mới không gọi điện thoại báo cho y trước tiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935063/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.