Trong con ngươi trầm ổn của Hạ Vân Phong không hề dao động, y thong thả nhắm mắt lại, cảm giác được nụ hôn tràn ngập mùi rượu kia của Hoằng Dạ, cái loại mùi nồng đậm này, làm cho Hạ Vân Phong cũng có chút choáng váng.
Có chút mê say……
Tay y tự nhiên khoát lên trên cổ tay Hoằng Dạ, hai tay Hoằng Dạ ôm thắt lưng y. Hạ Vân Phong im lặng cảm giác đầu lưỡi ướt mềm đầy xúc cảm ướt nóng kia của nhi tử.
Hoằng Dạ kéo dài không dứt, hắn hôn thật dùng sức nhưng càng hôn càng chậm, cùng Hạ Vân Phong lười biếng hồi hôn. Bởi vì uống nhiều rượu, ngay cả hô hấp cũng đều trở nên nóng bỏng.
Chi —
Khi đôi môi hai người tách ra, phát ra âm thanh rất nhỏ……
Hạ Vân Phong nhìn thấy trên mặt Hoằng Dạ mang theo mấy phần men say:“Như thế nào uống nhiều rượu như vậy?” Y biết tửu lượng Hoằng Dạ rất tốt, nhưng mấy ngày nay mỗi ngày đều trở về rất khuya.
Hơn nữa.
Đều là uống rượu rồi mới trở về……
Hoằng Dạ không có trả lời y, chỉ hôn thân đôi môi y, tựa hồ đang ý bảo y không cần nói. Hạ Vân Phong cũng ngậm miệng, mà Hoằng Dạ thì dựa vào y.
“Ngươi không phải không muốn nhìn thấy ta sao? ” Hoằng Dạ nói, giọng nói mang theo men say nồng đậm, lại còn luôn miệng nói là Hạ Vân Phong không muốn nhìn thấy hắn: “Cho nên tối nay ta mới trở về trễ.”
Hạ Vân Phong cảm thấy Hoằng Dạ hiểu lầm: “Ta cũng chưa nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935053/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.