“Ta không phải muốn vị trí của ngươi.” sắc mặt Hoằng Dạ có chút khó coi, hơn nữa đáy mắt rõ ràng có chút hờn giận, hắn rất ít lộ ra loại vẻ mặt không vui này, tỏ vẻ hắn không nghĩ cần.
Hạ Vân Phong im lặng nhìn hắn.
“Không cần luôn đem ta nghĩ giống như có mục đích, chuyện gì ta cũng đều thẳng thắn với ngươi, đến bây giờ ngươi cũng không tin tưởng ta. Ngươi đem Bắc đường giao cho ta, ngươi an tâm sao?”
Hạ Vân Phong lười biếng hỏi lại: “Vậy ngươi muốn cái gì?” Y trầm ổn quan sát vẻ mặt Hoằng Dạ, phát hiện Hoằng Dạ thực mất hứng nhìn y, sắc mặt cũng rất khó xem.
Thật giống như lúc trước bị Hạ Vân Phong hiểu lầm, lúc bọn họ vừa nhận thức không lâu cách đây hai ba năm trước. Thời điểm Hạ Vân Phong bồi hắn xuất ngoại, nhìn thấy Hoằng Dạ ở trong thang máy ôm nữ nhân……
Sau đó trắng đêm không về……
Sau lại dẫn y đến chỗ tụ hội loạn thất bát tao đó……
Lúc trước sau khi Hoằng Dạ về nước, lúc cùng y giải thích hiểu lầm, thời điểm kia cũng có vẻ đơn độc mà hơi hiện bất mãn như vậy, cùng mơ hồ lộ ra ánh mắt hơi yếu ớt.
Hoằng Dạ không trả lời câu hỏi của Hạ Vân Phong, cho nên Hạ Vân Phong lại hỏi hắn một lần nữa. Y đã nói qua là tùy tiện nghĩ muốn cái gì cũng có thể, y cũng đáp ứng Hoằng Dạ.
Có thể nói trọng điểm yêu cầu.
“Ta thiếu ngươi hai cái yêu cầu, ngươi có thể nêu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1935049/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.