Edit: Đa mộng
Beta: Trangki
Người phụ trách ở một bên sửa sang lại tư liệu lại bị lời nói của Ngao Dương khiến cho tư liệu đều rớt xuống đất. Phải biết rằng không có bao nhiêu người dám ở Bắc khu dùng loại thái độ này cùng Hạ Vân Phong nói chuyện.
Ngao Dương tà liếc mắt người phụ trách một cái, người phụ trách kia sợ tới mức run rẩy……
“Nhục thường như thế nào, nói ra nghe một chút.”
“Còn có thể như thế nào?” Ngao Dương hỏi lại y, nam nhân này biết rõ còn cố hỏi.
Nhục thường.
Dĩ nhiên chính là bồi hắn ngủ, hắn muốn ngủ như thế nào thì ngủ như thế ấy. Hơn nữa còn phải nghe hắn, hắn muốn lúc nào, hắn nghĩ muốn tư thế gì, nhất định phải bày ra tư thế đó……
Hắn muốn nghe tiếng kêu, vậy không được không kêu.
Tóm lại.
Hắn muốn thế nào cũng đều được……
Thẳng đến khi chơi chán mới thôi……
“Không muốn, kia cũng có thể, hiện tại liền nhanh trả tiền.” Ngao Dương hai tay vòng trước ngực, một bộ dáng xem kịch vui nhìn Hạ Vân Phong.
Nhưng không khí như vậy làm cho người phụ trách có chút sợ hãi……
Ngao Dương nói Hạ Vân Phong hiện tại liền lấy tiền ra đây, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, nhưng Hạ Vân Phong chính là lười biếng nháy mắt……
“Ta hiện tại không có tiền mặt.”
Hai chén trà nóng đặt trên bàn ai cũng chưa có uống, hơi nóng thản nhiên kia chậm rì rì bay lên. Nơi này thực im lặng, cho dù hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934982/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.