Edit: Đa Mộng Beta: Trangki
Hạ Vân Phong vốn chính là nhìn nhi tử ăn cơm, hơn nữa thực bình thường cởi bỏ vạt áo, nhưng ở trong mắt Tần Diễm đã có chút biến vị, thẳng đến khi Hạ Vân Phong cởiáo ngủ ra. “Ta còn đang ăn cơm.” Tần Diễm nhắc nhở y. Hạ Vân Phong ngừng động tác, y thong thả ngồi dậy, Tần Diễm liền cầm chén đưa cho y…… “Ta không đói bụng.” Hạ Vân Phong không đói bụng, ăn không vô. “Uy ta.” Tần Diễm nói ra yêu cầu nho nhỏ. Hạ Vân Phong vốn có chút do dự nhưng mỗi khi nghĩ đến mấy đứa nhỏ khác mới trước đây đều được cha mẹ quan tâm mà con y lại không có, y không có lý do gì để cự tuyệt. Loại việc uy cơm này…… Y đã trễ mười mấy năm…… Bất quá cũng tốt. Coi như là cho y một cái cơ hội nho nhỏ bồi thường, y thực tự nhiên uy Tần Diễm ăn cơm, Tần Diễm tắt TVđi, liền như vậy một bên im lặng ăn cơm, một bên nhìn Hạ Vân Phong…… Tần Diễm sau khi ăn cơm xongthì sai người đến cầm chén đem xuống, hắn đứng lên đi toilet, đổ một chậu nước ấm đem ra, lau người cho Hạ Vân Phong. Hạ Vân Phong ghé vào trên giường, tùy ý Tần Diễm thay ychàtay, chàlưng, chà chân…… (=..= ko biết ai là cha, ai là con nữa rồi) Khăn mặt nóng ướt kia tiếp xúc làn da, hơi nước nhiệt nhiệt kia xoa dịu làn da, lực đạo Tần Diễm lau lưng rất lớn nhưng lại làm cho Hạ Vân Phong cảm thấy thực thoải mái. “ Vị rượu thuốc trên người ngươi nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934927/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.